MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 473

Là…… nhìn ta sao? Ta chỉ cảm thấy lòng mình ngừng trệ xuống một

chút, sau bị thứ gì đó không hiểu chẹn lại, có chút đầy, có chút chua, có
chút ngọt, có chút ngứa, nhưng mà càng nhiều hơn là sự hoảng loạn.

Hắn nghiêng đầu đi, cùng Chu Phưởng thấp giọng đang nói gì đó ở xa.

Mặt của ta lại không thể kìm nén càng ngày càng nóng, ta chỉ biết cúi

đầu.

Chiến Thanh Hoằng, con mẹ nó ngươi có bệnh à!?

Ta lần nữa hung hăng cho chính mình một bạt tai, âm thanh không lớn,

lại dùng hơn ba phần sức, đau khiến nửa bên mặt như muốn lập tức rơi
xuống.

Ta bụm mặt ngẩng đầu, đám người Lâm Phóng đã sớm đi xa, chỉ có

binh lính chung quanh nhìn ta không chớp măt, khuôn mặt không có biểu
tình, như cây cối vậy bên cạnh yên tĩnh đứng sừng sững.

——————–

“Ôn Hựu, Ôn Hựu…… Lâm Phóng, Lâm Phóng…… Chiến Thanh

Hoằng, ngươi không phải đã quyết cùng Ôn Hựu bên nhau trọn đời sao?
Nhưng mấy ngày nay, vì sao lại bị nhất cử nhất động của Lâm Phóng khiến
cho thấp thỏm bất an?

Ngươi có phải là trúng ý Lâm Phóng, không thích Ôn Hựu nữa hay

không?”

Một thanh âm quen thuộc vang lên trong đầu ta, hùng hổ dọa hỏi.

Ta muốn la lớn: “Không phải! Đương nhiên không phải!” Nhưng không

thốt ra được lời nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.