MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 480

Binh sĩ kia cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Là người của Lâm minh

chủ.”

Một ý niệm từ trong đầu ta toát ra, một đoạn thời gian trước ta đã cho

rằng không hề còn hi vọng, lúc này lại châm lại lòng tin.

Là Hoắc Dương, hay Lục sư đệ? Hai nhóm người bọn họ đều cùng

chúng ta mất đi liên lạc rất lâu. Đám người Hoắc Dương ta tin tưởng nhất
định vẫn đang ẩn tang tại nơi nào đó, nhưng Lục sư đệ, Tiểu Lam và đám
người La Vũ, bị ta cùng Lâm Phóng bỏ lại trên đường chạy trốn, chỉ sợ đã
lành ít dữ nhiều!

Nhưng ta vô luận ra sao cũng không tưởng tượng được bộ dạng bị người

khác hiếp bức của Hoắc Dương, trực giác nói cho ta, bị bắt làm con tin nhất
định là đám người Lục sư đệ, Tiểu Lam!

Nghĩ đến đây, ta vội la lên: “Trong con tin có nữ tử?”

Binh sĩ ấy ngẩng đầu nhìn Chu Phưởng, Chu Phưởng gật đầu, binh sĩ

hướng về ta nói: “Đích xác có một nữ tử.” Nhìn nhìn ta, lại bổ sung: “Vóc
người xấp xỉ Chiến tướng quân.”

Tiểu Lam!

Ta nhất thời vui buồn cùng đến, vội vã nhìn hướng Lâm Phóng. Hắn

quay đầu liếc nhìn ta, trên mặt không thấy bất kỳ nét vui buồn.

Chu Phưởng trầm ngâm khoảng khắc: “Đi nhìn xem!”

———————

Trời đã sáng choang. Đỉnh đầu là bầu trời xanh ngàn dặm, mây trắng

nhẹ nhẹ trôi, từng đàn chim bay xẹt qua tầng trời, cùng ánh mặt trời tươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.