MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 481

đẹp tương xứng. Trải qua một đêm giết chóc, suy tàn rách nát, máu chảy
lênh lắng giàn giụa khắp một vùng Miện Châu.

Hướng đi đến cửa thành Bắc, bốn phía đều là thi thể nát vụn hỗn độn.

Gió gào thét thổi qua, đem chiến kỳ quân Chu Phưởng cắm trên thi thể
quân địch thổi đến lay động. Trong trời đất phảng phất chỉ có ba màu lam
đỏ bụi, lam là màu trời, đỏ là màu máu còn bụi là màu của tường thành
cùng những người còn sống.

Đê Phượng Chương đoạt được, lương thực của thành Dương Khẩu cũng

đã bị thiêu, tất cả thành Miện Châu đều dưới sự khống chế của chúng ta.
Bốn phương tám hướng tiếng chém giết rung trời. Chỉ có một nơi, một nơi
này, yên tĩnh đến đáng sợ, tình thế vẫn là giương cung bạt kiếm. Ba ngàn
quân Chu Phưởng, đã từ mọi phương hướng đem lầu trên thành Bắc bao
bọc chung quanh. Quân Chu Phưởng đã mỏi mệt không chịu nổi lại nóng
lòng muốn chiến, thầm nghĩ một nắm tàn quân nơi này cũng là chỗ phát tiết
lửa giận cuối cùng, chúc mừng thắng lợi lớn nhất trong nhiều năm Đại Tấn
đối chiến với Đỗ Tăng.

Nhưng song phương đều không thể động.

Cho đến tận khi chúng ta đến.

Chúng ta một đoàn hơn ba mươi người đi tới cách lầu thành Bắc hơn hai

mươi trượng, đối phương chỉ còn dư hơn hai mươi người, đứng ở trên lầu
cổng thành nhìn xuống. Hạ Hầu sư phụ, Thanh Du và binh sĩ đang cùng
quân địch trên lầu cổng thành giằng co. Gặp chúng ta tiến đến thì mừng rỡ.

“Chắc hẳn Đỗ Tăng không ngờ đến, có một ngày hắn lại rơi vào tình

cảnh như thế này.” Lâm Phóng bỗng nhiên nói.

Sư phụ, Thanh Du đều gật đầu xưng phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.