MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 498

Trở lại Kiến Khang, đã năm ngày.

Tối hôm ấy, sau khi từ trong phủ công chúa trở về, ta liền sốt cao không

lui. Đoán chừng là vì một chặng đường này chạy quá gấp, lại không ăn
uống tốt, còn trong đêm mùng ba rét lạnh nhất nửa đêm mặc áo mùa hạ ra
khỏi cửa…… Ta cười khổ một cái, Tiểu Hoàn tiếp lấy chậu nước trong tay
ta: “Hộ pháp đại nhân, chúng ta đến tiền sảnh ăn cơm!”

Ta gật gật đầu. Ước chừng đêm đó ta mặc bệnh không dậy đã hù dọa hộ

vệ trong Hạ Hầu phủ, bọn hắn thuê tới một vị cô nương chăm sóc ta, đó là
Tiểu Hoàn. Văn Thanh là người đứng đầu trong đám hộ vệ, mấy ngày nay
cũng là hắn trông chừng ta.

Đi qua hành lang uốn khúc đến sảnh đường, hai ba người hộ vệ đã dùng

xong cơm, hướng về phía ta gật đầu.

Ta cùng Văn Thanh ngồi xuống trước bàn, hắn cười nói: “Thật tốt quá,

ta xem là thân thể của đại nhân đã khỏi, bọn thuộc hạ cuối cùng có thể giao
ngài cho minh chủ cùng Hạ Hầu đại nhân rồi.”

“Ngươi yên tâm, ta sẽ không chạy loạn nữa đâu.” Ta nói, Văn Thanh có

chút ngại ngùng gãi gãi đầu. Mấy ngày nay, mỗi ngày mỗi lúc đều có hộ vệ
luân phiên canh gác ở cửa phòng ta.

Trong Hạ Hầu phủ an toàn, bọn hắn luân phiên canh gác, tự nhiên là do

minh chủ cùng sư phụ bày mưu đặt kế — đoán chừng là sợ ta lại ra đi
không lời từ biệt.

Nhưng ta có thể đi nơi nào?

Ta múc một muỗng cháo, lẳng lặng uống hết.

“Hộ pháp đại nhân, sáng nay ta nhận được tin tức, minh chủ đại nhân

ngày mai sẽ đi trước trở lại Kiến Khang.” Văn Thanh lộ vẻ mặt vui mừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.