MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 499

Ta ngẩn người, ngẩng đầu: “Như thế nào nhanh như vậy? Lộ trình một

tháng, đội ngũ lại nhiều như vậy……”

“Nga, là minh chủ muốn sớm trở về Kiến Khang báo cáo công tác cho

triều đình, cho nên dẫn nhân mã trở về trước.” Văn Thanh cười nói: “Có lời
đồn nói rằng Đỗ Tăng trọng thương không chữa trị được, đã chết. Võ lâm
Giang Đông vì triều đình đã lập được chiến công hiển hách, uy chấn thiên
hạ!”

Ta bỗng nhiên có chút bất an — Lâm Phóng, đi trước trở về, ngày

mai……

Trong đầu bỗng nhiên hiện lên ngày ấy, mặt mày hắn lạnh lẽo, coi

thường tất cả mọi người, duỗi tay về phía ta……

Đôi tay ấy cũng như con người hắn, băng tuyết yên tĩnh mà kiên định.

Bỗng nhiên có chút buồn, lại có chút hổ thẹn. Muốn ta phải đối mặt với

Lâm Phóng như thế nào? Ta từng thề, vĩnh viễn bảo hộ bên cạnh hắn.
Nhưng lại vì nữ nhi tình trường, vì một nam tử đã rời bỏ mình mà không
nghe hắn nói.

“Phanh –” Ta buông bát đũa, Văn Thanh cùng Tiểu Hoàn đều kinh ngạc

nhìn ta.

“Ta…… Ta không ăn.” Ta đứng lên: “Ta đi luyện kiếm.”

“Nhưng hộ pháp đại nhân ngươi mới ăn một chút như vậy……” Khoảnh

khắc giọng nói của Tiểu Hoàn đã ở rất xa.

Ta rút “Quyết”, đứng ở trong sân.

Ngưng thần, định khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.