MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 510

hơi thở ấm áp như ánh nắng trên người Ôn Hựu. Một năm cùng nhau vượt
qua bao sóng gió, có biết bao nhiêu ngày đêm trong lòng hứa hẹn, đều trở
thành vô ảnh, ta ngay cả nghĩ lại cũng không thể. Hơn một năm nhớ
thương, ta coi hắn là động lực khi đứng trước ranh giới sống chết, có điều
cũng chỉ là những nỗ lực kiên trì tự cho là đúng…Lâm Phóng, ta cùng Ôn
Hựu hết rồi, ngươi biết không? Ôn Hựu, hắn không cần ta, hắn đã cùng
công chúa thành hôn, ta rốt cuộc không thể nhìn hắn một cái! Hắn đã từng
như vô cùng kiên định hứa hẹn sẽ cùng ta sống đến già, vĩnh viễn không
tách ra! Nhưng hắn sai hẹn!

“Hoằng Nhi…… Ta biết……” Lâm Phóng bỗng nhiên ở bên tai ta nói

nhỏ: “Tất cả sẽ tốt lên. Hoằng Nhi, ngươi kiên cường như vậy, có cái gì
không vượt qua được?”

Trong hốt hoảng, đôi tay ấy lau đi nước mắt trên mặt ta. Đôi tay đã có

chút nóng, nhẹ nhàng nâng mặt ta lên.

Trong lòng ta quyết định, đúng nha, có cái gì không vượt qua được!

Chiến Thanh Hoằng, ngươi còn có cái gì không đi qua được?

“Minh chủ…… A…… Thuộc hạ……” Một thanh âm từ phía sau truyền

tới, mang theo một chút kinh ngạc cùng kích động.

Đôi tay ấy buông ra, ta mê mang ngã vào trong lòng hắn. Chỉ cảm thấy

đôi tay hắn nhẹ nhàng đặt ở trên lưng ta. Có người, như vậy không được!
Chiến Thanh Hoằng, ngươi đang làm cái gì…… Ta nỗ lực muốn ngồi dậy,
nhưng tay hắn lại dùng lực, ta vô thức lại không dám giãy thoát nữa.

Trong mông lung, lại nghe thấy thanh âm ấy rõ ràng nói: “Minh chủ,

vừa rồi phủ thứ sử tới đưa thiệp. Nói Hoa Diêu công chúa cùng phò mã
muốn mở tiệc tiếp đón huynh đệ vừa lập công, thánh chỉ của hoàng đế cũng
giao cho Hoa Diêu công chúa tuyên đọc, chúng tướng cần phải tham dự!”

Hoa Diêu công chúa…… Phò mã……

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.