MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 509

Bỗng nhiên, bên cạnh một bàn tay lạnh lẽo duỗi ra đoạt lấy ly rượu của

ta. Lực đạo của hắn không lớn, nhưng cảm giác lạnh buốt quen thuộc khiến
cho ta không dám phản kháng, trong tay buông lỏng, trên người cũng mềm
mại, bất giác ngã vào trong lòng hắn.

Phút chốc ấy, lại không muốn dậy.

Vòng tay của hắn chẳng hề giống như bàn tay băng lãnh, ngược lại còn

có một chút ấm áp mềm mại. Vòng tay quen thuộc màu trắng, lại khiến
ngươi an tâm kì lạ. Không muốn đứng dậy, không muốn rời khỏi. Hắn luôn
luôn kiên định trấn tĩnh như vậy, hắn vẫn là chủ thượng của ta.

Nhưng sao có thể không dậy? Tuy rằng đã say đến mơ hồ, nhưng chút ý

thức còn tồn tại của ta cũng cảm thấy không thỏa. Ta giãy dụa muốn dậy
muốn mở to hai mắt.

Một đôi tay lại ngăn trở.

Hắn vòng tay quấn lấy thân thể của ta, giữ ta ở lại trong lòng hắn.

Một giọng nói trong suốt như nước, còn mang theo thở dài, nhẹ nhàng

ghé vào tai ta: “Bọn hắn đều say, không có người tỉnh. Ngươi ngủ đi.”

Ta liền rốt cuộc không thể mở to hai mắt, vùi đầu tại trong lòng hắn.

Lồng ngực của hắn cũng chẳng hề đơn bạc như vẻ ngoài, ngược lại còn

có chút dày rộng.

Đúng thế, bộ dáng hắn vốn cao, hai năm qua cũng vẫn là cùng sư phụ

rèn luyện thể. Trên người còn có mùi hương dễ chịu, cực giống tuyết đầu
xuân, thanh lạnh sạch sẽ.

Mấy năm nay, ta chỉ vùi đầu vào lòng một nam tử duy nhất. Nhưng

ngày ấy đã đi qua, từ nay về sau, vô luận ra sao, ta đều không thể ngửi được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.