MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 516

Nàng rất xinh đẹp, xinh đẹp lại thật sự có khí chất. Mi cong, mắt đầy

như sao.

Thướt tha mà đứng đắn, cười vô cùng thân thiết. Chỉ là trong tích tắc ta

ngẩng đầu lên, nàng rõ ràng sững sờ một chút, nhưng mà chỉ trong phút
chốc, nàng lại đạm đạm cười, xoay người sang chỗ khác: “Chư vị, mời vào
chỗ.”

Ta nghĩ nàng biết ta. Tuy rằng nàng rõ ràng cười, nhưng ta có thể khẳng

định, nàng biết ta.

Ngồi vào vị trí.

Lâm Phóng cùng sư phụ ngồi ở bàn đầu tiên bên tay trái, ta cùng Hoắc

Dương ngồi ở bàn thứ hai. Đám người La Vũ cũng lần lượt ngồi ở phía sau
chúng ta. Bên phải là mấy vị đại nhân có quyền lực ở kinh thành, cùng với
mấy tên Tán Kỵ Thường Thị.

Rất nhanh chóng, cả khách và chủ đều hết sức hoan hỉ. Rượu đi qua ba

tuần, Lâm Phóng cùng sư phụ lần lượt hướng các vị đại nhân đang ngồi bày
tỏ tinh thần cùng ngưỡng mộ, công chúa thỉnh thoảng hỏi thăm một số việc
trong quân ngũ, nàng giọng nói uyển chuyển dễ nghe, dưới sự dẫn dắt câu
chuyện của nàng, yến tiệc thật sự vô cùng náo nhiệt.

Nàng hẳn là một hiền thê đi! Ôn Hựu cưới được nữ tử tốt như vậy, có lẽ

cũng là chuyện đáng vui!

Ta hết sức chuyên chú ăn thức ăn. Từ khi bắt đầu, ta cùng Hoắc Dương

đều chưa nói lời nào Có thể cứ trầm mặc như vậy, cũng rất dễ bị để ý.

Cũng không biết bọn họ nói tới nơi nào, chợt nghe thấy giọng nói thanh

thúy của công chúa: “Chiến tướng quân, Hoắc thiếu hiệp vì sao không nói
chuyện, phải chăng bản cung chiêu đãi không chu đáo? Nhất định phải nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.