MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 518

Trong phòng yên tĩnh một chút.

Có mấy vị quan viên vội phụ hoạ khen ngợi, nói công chúa quả nhiên

hiền lương thục đức.

Ta chỉ phải cười cười: “Chưa.”

“Như thế rất tốt. Mấy vị đại nhân đang ngồi ở đây trong nhà đều có nhi

tử tuổi trẻ tài tuấn chưa hôn phối; mấy vị Tán Kỵ Thường Thị đang ngồi
cũng có đệ tử độc thân. Hôm nay bản cung liền muốn làm một bà mối.”
Nàng cười nhìn hướng người bên cạnh: “Ôn lang đối với sư muội cũng là
có chút lo lắng, hơn nữa lo lắng cho hôn sự của sư muội. Bây giờ bản cung
thay Ôn lang làm chủ, vì Chiến tướng quân tìm một đoạn nhân duyên thật
tốt.”

Lần này trong phòng vô cùng yên tĩnh.

Nàng muốn tìm cho ta một đoạn nhân duyên tốt?

Lại nghe thấy một thanh âm quen thuộc vang lên: “Thanh Hoằng tuy là

tướng quân, cũng là người trong võ lâm. Hôn sự của nàng, tự nhiên phải do
Chiến gia làm chủ. Chúng ta không cần nhúng tay.”

“Nga?” Giọng nói kéo dài một chút, lại cười nói: “Mấy vị thường hầu ở

đây không có cơ hội rồi!”

“Công chúa nói đùa! Gia tộc chúng ta cho dù có dung túng, cũng không

thể cưới một nữ tử bần hàn.” Một thanh âm xa lạ nói.

“Đúng nha!” Một người trẻ tuổi cao giọng nói: “Nhưng thật ra cũng

xinh đẹp ……”

Hoắc Dương “ba” một cái, quăng đổ cái cốc, ta gắt gao bắt lấy tay áo

hắn. Cố nén lửa giận, giương mắt nhìn lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.