MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 520

Ta nhìn chòng chọc hắn, hắn lại không chút tránh né nhìn ta. Ta không

chú ý thần sắc của người khác, thậm chí không nhìn bên cạnh hắn còn có
công chúa.

Ta thấy hai mắt của hắn, rõ ràng con mắt sắc như lửa, lại đồng thời ám

nặng sâu đau.

Lòng ta run lên. Thì ra chỉ trong gang tấc, lại thực là chân trời; chỉ là

một năm, mà không phải cả đời.

“Công chúa, phò mã, kỳ thật vi thần cùng Thanh Hoằng……” Giọng

nói trong trẻo như nước của Lâm Phóng bỗng nhiên vang lên, cắt qua một
quãng giằng co lúng túng.

“Giờ lành đến!” Một giọng nói lanh lảnh chen vào, cắt ngang lời Lâm

Phóng.

Công chúa nhanh chóng liếc nhìn ta, nàng cũng đứng lên: “Đã đến thời

điểm tuyên đọc thánh chỉ. Lâm Phóng, Hạ Hầu Dĩnh, Chiến Thanh Hoằng,
quỳ xuống! Tiếp chỉ!”

Ta cảm thấy đến khi đọc danh tự của ta, ngữ khí rõ ràng nặng thêm mấy

phần. Ta thấy được trong mắt nàng, tràn đầy hận ý cùng tức giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.