MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 566

Đại Vương gia Mộ Dung Đạt ha ha cười nói: “Nhị đệ khách khí rồi.

Ngươi như hổ của Yến Liêu ta, tuyệt đối không thể ngã xuống! Mau mau
dưỡng thân thể cho tốt, trở lại triều phụ giúp ta!”

Đạt Vương cười một tiếng, phía sau mọi người cũng nối tiếp cười theo.

Hoàng Vương cũng mang một bộ mặt mỉm cười, chúng ta lại cười không
nổi.

Tiếng cười dần dần dứt, Đạt Vương ánh mắt sáng quắc nhìn chòng chọc

ta cùng Trầm Yên Chi.

Hôm nay chúng ta đều mặc nam trang, cố ý không có buộc ngực, còn

trang điểm nữa. Vương công quý tộc dẫn thị thiếp ra ngoài giả nam trang,
là chuyện bình thường. Đạt Vương yên lặng nửa ngày, bỗng nhiên cất
giọng nói: “Vương đệ trước giờ không thích mỹ nhân, gần đây lại nghe nói
liên tục thu nhận mỹ nhân nha.”

Hắn hơi dừng lại, trong lòng ta căng lên.

Trên vai cũng căng thẳng, Hoàng Vương duỗi tay kéo hai chúng ta, cười

nói: “Vương huynh, trước đây tiểu đệ không ham mê nữ sắc, chỉ vì chưa
gặp qua người tuyệt sắc như vậy!” Một bàn tay to bỗng nhiên ấn lên mũ
của ta, trong khoảnh khắc đỉnh đầu chợt lạnh, Hoàng Vương vén mũ ta lên,
mái tóc dài nhẹ nhàng trượt xuống. Ta vô ý thức ngẩng đầu, đối diện với
Đạt Vương, nhìn thẳng vào mắt hắn.

Ở bên ngoài lăn lộn lâu như vậy, ta phát hiện thỉnh thoảng sẽ có nam

nhân đối với ta lộ ra ánh mắt như vậy.

Hoàng Vương lại đem Trầm Yên Chi ôm vào trong ngực khẽ gọi: “Yên

Chi……” Ngữ khí có chút say mê, lại chuyển về phía Đạt Vương nói:
“Khiến cho Vương huynh chê cười. Các ngươi còn không hướng Đạt
Vương thỉnh an!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.