MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 570

Nhưng mà ta không cần suy xét. Chỉ cần dựa theo sắp xếp của Lâm

Phóng tất cả sẽ tốt.

“Ha ha ha! Bản Vương sẽ bắt con cáo bạc dâng cho phụ vương!” Mộ

Dung Hoàng bỗng nhiên cất tiếng cười to, hung hăng rút roi ra, ngựa đen
tung chân hí dài một tiếng, phi nước đại!

Đương nhiên, trước khi hắn rút roi, ta cùng Trầm Yên Chi cũng không

quên rút roi. Thế là đoàn người chúng ta bỗng nhiên lấy tốc độ cực nhanh,
hướng sườn núi phía bắc cách ước chừng hơn hai mươi trượng tấn công —
đồng thời cũng là mình chui đầu vào vòng vây dầy đặc.

Tên Mộ Dung Hoàng này, thực thú vị.

Bên kia địch phản ứng cũng có chút thú vị, rõ ràng biết được trong rừng

rậm ong ong vang lên tiếng vó ngựa, nhưng đám hắc y nhân mất một lúc
mới nhào ra. Đoán chừng do chúng ta “rơi vào” vòng vây quá nhanh, cho
nên khi đám hắc nhân kia gào to chia làm hai cánh đột kích đến chỗ chúng
ta, thì chúng ta đã phá phòng vây, sườn núi phía bắc chỉ còn cách hơn mười
trượng.

“A! Người nào!” Ta thét chói tai, nhìn Hoắc Dương chém ngã một hắc y

nhân trước mặt. Chúng ta chỉnh sửa lại đội ngũ đang hoảng loạn. Hắc y
nhân thứ hai mặt giáp công, từ phía bắc cũng lao đến bốn năm người. Cùng
chúng ta triền đấu, thời giankhông quá nửa nén hương, hai bên đều ngã
xuống hơn phân nửa.

Mà Mộ Dung Hoàng, ta, Trầm Yên Chi, Hoắc Dương, còn có hai thủ hạ

đắc lực tâm phúc nhất của Mộ Dung Hoàng, cũng đã đột kích đến dưới
chân sườn núi.

Ta cùng Trầm Yên Chi, vẫn chưa rút đao ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.