MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 641

Ta tranh thủ rèn sắt khi còn nóng nói: “Nhanh, bái ta làm sư phụ, ta dạy

ngươi.”

Hắn rõ ràng do dự một chút, Tiểu Lam ở một bên ha ha cười. Bên cạnh

một thanh âm ôn nhu nói: “Ngươi lại bắt nạt Khải nhi.” Ta quay đầu nhìn:
“Yên Chi!”

Trầm Yên Chi một thân trang phục nữ tử của Liêu Đông, đầu trên còn

đội một chiếc mũ có gắn chân trâu, rực rỡ chói mắt, mĩ lệ cực kỳ. Ta lập tức
cao hứng, xông tới, gắt gao ôm lấy nàng.

Đang ôm chặt, một bên Mộ Dung Khải bắt lấy ta, đem ta kéo về phía

sau: “Ôm loạn cái gì?” Tiểu Lam cũng hướng về ta nháy mắt ra hiệu: “Tiểu
thư, không thể ôm loạn!”

Ta ngẩn ngơ, đây là tình trạng gì?

Lại thấy Trầm Yên Chi có chút lúng túng lại có chút thẹn thùng cười, ta

cảm thấy khó hiểu sờ sờ đầu.

Lấy kinh nghiệm của ta phán đoán, kia rõ ràng là nụ cười xuân tình rạo

rực nha! Nhưng Trầm Yên Chi, nàng cùng ai? Ta nghiêng đầu nhìn nhìn
Mộ Dung Khải, cực kỳ hoảng sợ.

Lại nghe Mộ Dung Khải nghiêm mặt đối với Trầm Yên Chi nói: “Trầm

di, ngươi hảo hảo ngồi, cách kẻ lỗ mãng này xa một chút.”

Ta tức giận trừng mắt nhìn hắn, ai là kẻ lỗ mãng. Lại lườm Trầm Yên

Chi một cái, đem nàng đánh giá một phen, càng xem càng không thích hợp,
rốt cuộc là lạ ở chỗ nào?

Lại nghe một thanh âm tươi cười từ bên trong phòng truyền tới: “Yên

Chi, Khải nhi, còn không mời Chiến hộ pháp, Hoắc thiếu hiệp vào đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.