MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 643

làm thức ăn, vô cùng hợp khẩu vị. Khoảng khắc, ta cùng Hoắc Dương đã
đem đồ ăn trên bàn càn quét gần một nửa, rất thoải mái.

Lâm Phóng tất nhiên là cùng Hoàng Vương gia thông cảm lẫn nhau,

Trầm Yên Chi hiện tại không ăn nhiều chỉ vì nàng đang mang bầu thôi. Mộ
Dung Khải cũng cố gắng ăn uống nhã nhặn, vẫn trừng ta, ta nhịn không
được muốn trêu hắn, nhìn hắn muốn gắp món nào, ta đều giành trước một
bước gắp lấy. Làm nhiều lần, hắn thân thủ không bằng ta, tức giận trừng ta
vài cái. Cuối cùng bị Lâm Phóng nhàn nhạt liếc nhìn ta, ta mới đành phải
thu liễm.

Ta ngồi ở bên tay trái Lâm Phóng, Mộ Dung Lâm bị sắp xếp ngồi cạnh

Trầm Yên Chi, cách nhau cũng thật xa. Nàng to gan lại xinh đẹp, hai lần ba
lượt tìm Lâm Phóng hỏi một chuyến hành trình này, Hoắc Dương một bên
như trở thành người khác, cướp lời hồi đáp, khiến cho Mộ Dung Lâm rất
phiền muộn. Ta cảm thấy tiểu tử này cũng thật có nghĩa khí.

Ta lại nhìn Mộ Dung Lâm, kỳ thật nàng đối với Lâm Phóng ái mộ rất rõ

ràng, mọi người đều nhìn ra. Ta lại càng sớm đã nhìn ra. Ta thật sự thích
tính cách của nàng, tuy nhiên muốn Lâm Phóng, không có cửa đâu. Lâm
Phóng cũng một bộ dạng lễ phép lạnh lùng đối với nàng, khiến cho ta rất
yên tâm.

Đây mới là Lâm Phóng. Ta cùng hắn lâu như vậy, chưa từng thấy qua

hắn đối với nữ tử khác liếc mắt một cái. Có một lần, ta đã từng hỏi hắn, hắn
đáp: “Chưa từng.”

“Ngươi cũng đã hơn hai mươi, thật sự chưa từng?” Ta hiếu kỳ truy hỏi.

Hắn nói: “Vốn không biết, trên đời này còn có nữ tử như vậy.” Lại cúi

đầu nhìn ta nói: “Trên đời này, cũng chỉ có một mình nàng.”

Ta nhất thời nói không ra lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.