MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 659

“Thị vệ sắp đến rồi.” Giọng nói của Hoắc Dương từ xa truyền tới, ta

ngẩng đầu, thì ra hắn đứng bên cạnh cửa, căn bản không nhìn sang bên này.

Trên thân ta quấn, chính là y phục Lâm Phóng, mà y phục của hắn, thì

ra toàn thân ta đã … Ta vừa thẹn vừa giận, đột nhiên nghiêng đầu, lại nhìn
thấy Yến vương ngã ở dưới đất, hai mắt nhắm chặt, hôn mê.

“Hắn có hay không……” Ta khổ sở hỏi.

“Không có!” Lâm Phóng dứt khoát nói, lại thổi một hơi lên mặt của ta,

hai mắt đỏ ngầu nhìn ta, gằn từng chữ: “Nàng là của ta, không kẻ nào có
thể đoạt đi.” Nói tới đây, hắn nâng ta dậy, đem đao nhét vào trong tay ta:
“Giết hắn!”

Ta cầm đao, đi đến trước mặt Yến vương, đá hắn một cước. Hắn thế

nhưng lại khoa trương tỉnh dậy, tức giận trừng ta: “Các ngươi…… không
muốn sống nữa …… Ta là Yến vương! Các ngươi muốn cùng Yến quốc
tuyên chiến sao?”

Ta thật muốn đem hắn chém thành hai khúc, thế nhưng tay cầm đao, lại

không thể động.

Tên cầm thú này, hắn là cầm thú! Nhưng cũng là Yến vương, hắn, giết

không được.

Phía sau Lâm Phóng lại lạnh lùng nói: “Động thủ.”

Ta quay đầu, trong lòng đau khổ vạn phần: “Lâm Phóng, hắn là Yến

vương! Chúng ta không thể……”

Lâm Phóng cười lạnh nói: “Hắn khi dễ nàng như thế, ai quan tâm hắn

Yến vương hay cẩu vương, hôm nay cho dù đó là Đại Tấn Hoàng đế, ta
cũng muốn giết!” Ta cắn răng, lắc lắc đầu. Lâm Phóng liếc nhìn ta, có chút
tức giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.