MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 736

“Tuân mệnh!” Người ngoài cửa có chút lo lắng: “Phu nhân, phu nhân,

không có chuyện gì đi?”

“Không có chuyện gì…… Ách……” Thanh Hoằng nói, “Ta……a……

đang luyện công…… Ngươi đi đi……” (luyện công???)

Người ngoài cửa giật mình hiểu ra — sớm nghe nói võ công của phu

nhân xuất thần nhập hóa, ban ngày cũng luyện thần công, không ai dám
quấy rầy. Tuy hôm nay chưa nhìn thấy minh chủ, nhưng lại nghe được
giọng nói như oanh yến của minh chủ phu nhân, còn vừa lúc chứng kiến
nàng luyện tập tuyệt thế thần công, cũng là phi thường vinh hạnh cực kỳ
yêu thích nha!

Tiếng bước chân rốt cục xa dần, Chiến Thanh Hoằng bị ngang ngược

đặt lên bàn nổi giận muốn giết người, nhưng người kia sao có thể cho nàng
cơ hội? Bao nhiêu phẫn nộ khiển trách đều bị phong ấn trên môi, biến
thành thở dài vô lực thỏa mãn. Chỉ còn lại triền miên vô tận.

[Hai] – Cha vợ Chiến Phá Địch đối với người con rể là Lâm Phóng, tuy

miệng không nói ra nhưng trong lòng cũng là vô cùng yêu thích. Lâm
Phóng cùng Chiến Thanh Hoằng hàng năm đều trở về Chiến gia ở non nửa
năm. Chiến Phá Địch nhìn Lâm Phóng dứt khoát tàn nhẫn xử lý công việc
võ lâm, nhìn hắn ăn Chiến Thanh Hoằng đến không còn một mẩu, trong
lòng càng thêm thưởng thức hắn.

Con rể này, tuy không biết võ nghệ, nhưng so với hắn còn có tiền hơn,

anh tuấn hơn, thanh danh tốt hơn, trình độ chung tình dường như cũng
không thua kém. Cho nên Chiến Phá Địch càng thêm thích. Tuy ngoài
miệng nói không vừa ý, lại thường xuyên nhắc nhở Lâm Phóng phải quản
giáo Thanh Hoằng nhiều hơn.

Mà mẹ của Thanh Hoằng lại càng yêu thích Lâm Phóng, thương yêu

con rể còn hơn cả con gái. Thế là Chiến Thanh Hoằng một ngày nào đó đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.