MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 131

Cleo thấy mắt Fia sáng lên và bụng cô ta có gì đó thắt lại. Không, không,

đó không phải câu trả lời đúng.

“Thật không? Trời ơi, cảm ơn anh!”

Nhanh chóng thay đổi quyết định, Cleo nói, “Nghe này, không sao đâu,

tôi có thể chuẩn bị giường. Tất nhiên cô có thể về nhà tôi.”

“Nhưng chị phải dậy rất là sớm.” Rõ ràng quá sung sướng với Lời Mời

Hay Ho Hơn Nhiều của Johnny, Fia vụng về giả vờ cảm kích lời mời của
Cleo. “Mà chị đã giúp tôi quá nhiều rồi.”

“Nhưng cô không thể ở nhà Johnny được...” Đó không phải lỗi của Fia;

cô ta không biết Johnny là người thế nào. Cleo cố hết sức để kín đáo ra hiệu
bằng mắt cho cô ta hiểu mình sẽ rơi vào thế ngàn cân treo sợi tóc.

“Này, không sao đâu. Tớ đâu phải tên giết người hàng loạt.” Xen vào

giữa cái nhìn ẩn ý của cô, Johnny nói đùa, “Tớ hứa là cô ấy sẽ được an toàn.

“Anh thật tốt quá. Mà anh sẽ không nhận ra tôi đang ở trong nhà đâu.”

Fia hứa. “Chỉ cần cho tôi cái chăn rồi tôi sẽ ngủ trên sofa.”

“Không cần đâu. Còn nhiều phòng trống lắm.”

“Còn nhiều à?” Fia khúc khích. “Anh sống ở đâu thế, biệt thự à?”

CHƯƠNG 18

Frank chủ quán rượu vừa đưa tiền thừa cho Johnny vừa nói, “Nhà to nhất

làng đấy cô bé. Cung điện Buckingham cũng chỉ đến vậy thôi.”

Fia nhìn lại lần nữa vẻ kinh ngạc. Cô ta quay sang Johnny, vẫn đang mặc

áo nỉ dính đầy sơn và quần jean rách. “Ông ấy nói thật à? Nhưng... xin lỗi,
anh là thợ quét vôi và trang trí à?”

Cleo nhướng mày làm một tợp rượu.

“Đó là nhà của cha tôi. Ông ấy chết trước Giáng sinh và tôi vừa chuyển

về. Tôi đã cố bán nó,” Johnny nói tỉnh bơ. “Nhưng chưa may mắn lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.