MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 147

“Nhưng tôi hạnh phúc bên Tom.” Cô không thể tin được anh ta lại nói

thế.

“Tôi không muốn cảm thấy như vậy,” Des nói. “Tôi không tự ngăn mình

lại được.”

“Anh sẽ phải cố thôi! Des, tôi xin lỗi, nhưng ta đang nói về cuộc sống

của tôi đấy!”

Anh ta vuốt một bên má mình, rõ ràng đang rất giằng xé. “Cả cuộc sống

của tôi nữa.”

“Nhưng sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra cả.”

“Hãy cho tôi một cơ hội,” Des nài xin.

“Không,” Abbie lùi về phía cửa, “anh đã hứa là sẽ không làm thế cơ mà.

Tom là cả thế giới đối với...”

Tiếng điện thoại reo trên bàn làm cả hai cùng giật mình. Họ nhìn chằm

chằm vào nhau một lúc. Hoảng sợ, Abbie bật ra, “Dừng lại đi, Des, được
không? Tôi nói thật đấy. Lấy lại bình tĩnh và để tôi được yên. Vì chuyện
này quá... ngu ngốc!”

Tim đập thình thịch, cô rời khỏi văn phòng để Des trả lời điện thoại. Đây

quả là ác mộng khiến cô mất kiểm soát và làm cô hoảng sợ. cô tin anh ta sẽ
giữ bí mật... nhưng nếu cô không nên tin thì sao? Làm sao để anh ta hiểu là
cô muốn anh ta giữ bí mật đến thế nào?

Làm sao mà cuộc đời bình yên, ổn định và phẳng lặng của cô lại ra nông

nỗi này

“Ôi chao!” Đi vội vào quán giữa giờ ăn trưa thứ Bảy và dừng phắt lại khi

nhìn thấy Ash, Cleo chỉ vào cái bàn trước mặt anh. “Cậu đang ăn!”

“Tớ không hiểu cậu làm thế nào mà biết được,” Ash ngạc nhiên. “Như

năng khiếu ấy, kiểu như giác quan thứ sáu ma quái nào đó. Cậu đáng ra phải
là thám tử tâm lý mới phải. Ơ, trả lại tớ miếng đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.