MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 152

“Nhưng tớ nói thật đấy.” Cô hiểu khi nhìn thấy ánh mắt a. “Đây không

phải là cô ất ơ nào tớ gặp trong bữa tiệc. Cô ta về đây sống rồi, có nghĩa là
tớ sẽ gặp mặt cô ta gần như hằng ngày.” Ash vươn người qua bàn một chút
nữa. “Và nếu cậu nói với cô ta thì chuyện này sẽ trở nên không thể chịu nổi.
Nên cậu phải giữ mồm giữ miệng” - cậu ta làm động tác kéo khóa ngang
miệng Cleo. “Nếu không chúng ta không còn bạn bè gì nữa. Và tớ sẽ là
hàng xóm thù địch xấu xa của cậu, tớ hứa đấy.”

Chà, anh nói thật. “OK, tớ sẽ không nói gì cả. Thề thật lòng đấy. Theo

cậu thì mất bao lâu cậu sẽ vượt qua được chính mình?”

“À, mất vài tiếng.” Ash cáu tiết nói, “Làm thế quái nào mà tớ biết được?

Tớ chỉ ước chuyện này không xảy ra; toàn chuyện khó chịu thôi. Chưa kể
đến chuyện cô ta vừa mới bỏ chồng.” Anh lắc đầu. “Nên phải vài tháng nữa
cô ta mới có ý định nhìn mặt bọn đàn ông khác.”

Thế mới biết Ash ngây thơ đến mức nào. Ngay sau đó, như để chứng

minh, Johnny đi vào quán, thế là Fia lao ngay khỏi bếp.

“Xin chào, tôi đang không biết bao giờ anh đến!”

Cả khuôn mặt cô ta sáng bừng lên, cử chỉ rất rõ ràng. “Mọi thứ đều diễn

ra rất tốt!”

Fia hẳn nhiên đã áp dụng được thuyết cách tốt nhất để quên đi một người

đàn ông là gặp người đàn ông khác. Tốt hơn là nhanh hơn cả thời gian hút
bụi thảm nhà mình. Hồ hởi, cô taAnh ăn gì?”

“Xin lỗi, tôi hơi bận, không ở lại được.” Mang theo một cái túi xách,

Johnny đưa nó cho một trong mấy cậu con trai đang đứng ở quẩy rượu.
“Dave, cậu bỏ quên mấy cái chổi quét sơn, tôi tìm thấy trong bồn rửa phòng
thiết bị. Cảm ơn vì đã hoàn thành công việc đêm qua. Cậu làm tốt lắm.”
Quay lại, hắn cười nói, “Cleo, chào cậu! Tớ bảo này, không có mấy người
thợ ở đó thật là lạ. Sáng nay tớ xuống nhà pha sáu cốc trà rồi mới nhớ ra là
tớ ở một mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.