MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 155

thận!”

CHƯƠNG 21

“À, cậu đến rồi.” Mở cửa và thật tốt là vẫn mặc áo, Johnny có vẻ hài

lòng khi gặp cô. Hắn vận chiếc quần jean bạc phếch, ủng cổ thấp, áo phông
trắng với vệt màu đỏ nâu đằng trước ngực.

“Đó là sơn à?” Cleo chỉ; màu đỏ sơn phòng thì không vui mắt lắm.

“Hả?” Hắn nhìn xuống. “À, rồi. Không, đó là máu đấy.”

“Cậu bị ai đâm à?”

“Chẳng lạc quan gì cả. Không, tớ chỉ đánh lộn với con ngựa thôi.” Kéo

áo phông lên, hắn cho cô xem nguyên nhân của vết máu, một vết xước dài
còn mới.

“Tai nạn nghề nghiệp. Cậu không biết một năm tớ phải mất bao nhiêu cái

áo phông đâu. Nào,” hắn đưa cô vào nhà chỉ quanh lối hành lang. “Trông
trong này đã ổn hơn chưa?”

Đúng thế, ổn hơn, tươi hơn, sạch hơn. Mùi sơn vẫn còn trong không khí

nhưng đống lộn xộn thì không còn. Trên sàn gỗ sang bong có tấm thảm
mới, đèn đã được thay, và cửa sổ

“Hơn rất nhiều,” Cleo nói.

“Phải vậy chứ. Tớ phải mất cả đống tiền đấy.”

Cleo cố giữ bộ mặt bình thường. “Tội nghiệp chưa. Xúc động quá.”

“À, xin lỗi cậu” Johnny cười nhẹ. Sau đó họ vào phòng vẽ và hắn mở

toang hai cánh cửa.

“Ồ, chà…”

Không còn tấm thảm cũ nát lòi cả đường chỉ ra nữa. Không còn giấy dán

tường cũ rích bong tróc. Toàn bộ căn phòng, bao gồm cả sàn nhà được sơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.