MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 168

rủ xuống đôi mắt đen. Ash, luôn xuềnh xoàng trong cách ăn mặc thì vẫn cái
áo nỉ đỏ thùng thình trông giống như ông già Noel trong ngày nghỉ.

“Mấy người dân địa phương thôi.” Cleo thay đổi đề tài, “Thế em định

làm gì? Có ý tưởng gì chưa?” Đây là con bé vừa dành vài tuần liền ăn
không ngồi rồi bên hồ bơi ở Bồ Đào Nha; cô thực sự hy vọng Georgia
không định chuyển về nhà Tom và Abbie, ăn tàn phá hại rồi sau đó bỏ họ đi
như là… hàng triệu đứa tóc vàng vị thành niên lười nhác khác trên thế giới,
nhưng đó không phải là vấn đề chính.

CHƯƠNG 23

“Dĩ nhiên rồi!” Vươn người ra trước, Georgia hồ hởi nói, “Buồn cười

thật, em đang định hỏi chị chuyện này. Kế hoạch của em là tạo dựng một cơ
sở kinh doanh. Chi phí thấp nhất, lợi nhuận cao nhất, giờ làm việc linh
động, nghe thế nào ạ?”

“Nghe như bố vừa được làm bố của tỷ phú Richard Branson ấy.” Tom

lắp bắp, “Trời đất.”

“Hình thức kinh doanh gì cơ?” Cleo nói.

“Là quần áo.

Vậy cũng không hẳn là Richard Branson. “Thật à?”

“Tại sao không? Em thích là quần áo. Em luôn là tất cả quần áo của hai

mẹ con từ khi em mười một tuổi.” Georgia nói giọng mơ màng, “Tuyệt lắm,
làm cho quần áo nhàu nhĩ và lộn xộn trở nên phẳng phiu và hoàn hảo.
Giống như thiết lập nên trật tự trong đống hỗn độn. Và mình có thể rao giá
một bảng hai mươi một cái áo! Là một cái áo thì mất mấy phút chứ! Năm
phút. Quá dễ dàng. Và em còn có thể vừa là vừa xem ti vi nữa.” Trông con
bé rất hài lòng với chính mình. “Em chỉ cần một cái bàn là thôi!”

“Và một cái cầu là,” Cleo nói.

“Đúng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.