MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 166

bé lần trước, nhưng rõ ràng là nó đã quay lại. Tội nghiệp Abbie; hy vọng
đây chỉ là chuyến thăm ngắn thôi. Ngay cả bây giờ, trông chị ấy vẫn nhợt
nhạt và như bị bỏ rơi; như người ngoài rìa không ai muốn nhảy cùng trong
tiệc khiêu vũ.

“Ồ nhìn kìa, Cleo tới kìa.” Giả vờ ngạc nhiên, Abbie gọi cô tới.

“Georgia, đây là em của cô. Cleo, đây là Georgia. Mà em không biết đâu,
Georgia sẽ tới ở cùng vợ chồng chị! Có tuyệt không?”

Trời đất ơi. Thảo nào trông mắt Abbie hơi dại

“Chào, hay quá.” Không biết phải chào con bé đáng ra là cháu của cô thế

nào, Cleo giơ tay ra trước khi nhận ra Georgia định tiến tới hôn phớt, nên cả
hai trông giống như người mới học điệu nhảy Morris, động tác nửa vời lúng
ta lung túng. “Em định ở đây bao lâu?”

“Em cũng chưa biết. Em sẽ chuyển hẳn về đây!” Nghiêng về phía Tom -

ôi trời, thật kỳ lạ khi nghĩ anh ấy là bố con bé - Georgia nói vui vẻ, “Có khi
đến lúc bảy mươi tuổi em vẫn còn ở đây!”

Vậy đó là lý do giọng Abbie lại đau đớn thế trong điện thoại.

“Cleo uống gì không?” Tom lấy ví ra.

“Có ạ.”

“À, em hy vọng chị không phiền khi em nói điều này.” Georgia nhìn gần

cô hơn. “Nhưng có phải chị bị dị ứng phấn kẻ mắt không? Chả là mắt chị
trông cứ đỏ tấy lên ý.”

“Chị biết làm gì đây.” Nửa tiếng sau Abbie lầm bầm khi hai người đều đi

vệ sinh. “Làm sao chị có thể nói không được. Con bé không còn nơi nào để
đến cả.”

“Ôi trời, thật là bất công cho chị.” Cleo ôm lấy chị.

“Còn Tom thì rất xúc động; giống như một giấc mơ thành hiện thực. Anh

ấy đang cố giấu, nhưng không thể. Và cứ mỗi lần nghĩ đến chị lại thấy buồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.