MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 341

cũng được. Nếu cháu muốn làm gì đó có ích thì đi đun một ấm nước đi. Cô
muốn uống trà.”

CHƯƠNG 50

“Chào cô, cô có qua nhà được không? Cháu có cái này cho cô để cám ơn

cô về chuyện hôm trước

“Ôi cháu yêu, cháu không phải làm thế đâu,” Abbie cảm động khi nghe

giọng của Georgia; thật an lòng khi nghe tiếng con bé vui vẻ trở lại. “Cháu
không phải mua quà cho cô đâu.”

“Ha, quá muộn rồi, cháu mua rồi. Cháu lái xe tải mang qua cũng được,”

Georgia nói, “nhưng mình cháu thì không vác được.”

Một cây nguyệt quế trong chậu hay chiếc bàn đặt ngoài vườn, hay lọ hoa

khổng lồ, hay một con cá sấu bằng gốm to như thật? Với Georgia thì ai mà
biết được? Khi Abbie tới nhà và giơ tay nhấn chuông cửa thì cửa bật mở và
Georgia ôm choàng lấy cô.

“Chào cô, cháu phải đi đây! Quà của cô ở trong phòng khách... cháu hy

vọng cô thích!”

Và con bé đi mất. Xe tải phóng thật nhanh trên con đường nhỏ và đầu gối

Abbie nhũn như mì Ý. Bởi vì món quà của cô không còn ở trong phòng
khách nữa. Nó đã bước ra hành lang.

“Anh vừa được con gái trao đổi rất nghiêm túc,” Tom nói. “Và nó đã giải

thích cho anh những điều mà anh nên đủ chín chắn để tự giải quyết.”

Abbie căng thẳng cực độ. Giọng Tom không được bình tĩnh lắm. Anh

không mặc bộ đồ đi làm bụi bặm, mà vận quần jean sạch và áo sơ mi sọc
xanh lục pha xanh dương cô đã tặng anh hồi Giáng sinh. Nhìn vai anh là cô
biết anh không thoải mái; anh chưa bao giờ có thể tự nhiên nói về cảm xúc
của mình. Cô nhẹ nhàng nói, “Những điều gì cơ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.