MINH TRIẾT THIÊNG LIÊNG - TẬP 1 - Trang 197

ngây ngất mới nhận ra không hề có sự hội nhập làm một; toàn bộ chỉ là
ảo ảnh và phép thuật.

Và đây là hoàn cảnh khiến tất cả mọi người đều hiểu sai, khi cho

rằng bản thân Eva, kẻ đi quyến rũ không thất bại, không bị lừa dối, bị
phù phép như Adam, kẻ bị Eva lừa dối và phù phép. Thực ra, người đàn
bà trong sự quyến rũ cũng là nạn nhân như người đàn ông.

Bởi vì sự quyến rũ của Eva có nghĩa là: thông qua bản thân mình,

Eva mang sự quyến rũ đến thế gian. Vì Eva, thế gian đầy rẫy ảo ảnh, sự
quyến rũ, phép mầu: những vẻ bên ngoài lôi cuốn, các hình ảnh, các
mặt nạ, mà sau chúng chẳng hề có cái gì, bởi con người rơi vào phép
mầu mà nó tự biết nó đang bị lừa.

Người đàn bà trần thế có một mục đích duy nhất là quyến rũ, một

cách vô thức, không cố ý, và sâu sắc hơn nữa: theo bản chất. Và đấy
cũng là định mệnh của họ. Đàn bà sợ nhất là già đi và xấu đi. Bởi nếu
đàn bà là đẹp, sẽ không bao giờ xấu đi và già đi.

Sắc đẹp không phải là một tính chất để có thể đánh mất, sắc đẹp

không phải một đặc tính, mà là một sự tương đồng với Thượng Đế.
Thứ có thể bị mất, và thứ đàn bà có thể mất, đấy là sự quyến rũ. Bởi
vậy họ sẽ xấu xí và sẽ già nua. Sắc đẹp không phải là cái gì đích thực
bên ngoài.

Từ đâu chúng ta biết điều này? Từ một thứ đúng là cái đẹp: từ

nghệ thuật, ở đó có cái đẹp, và còn lại vĩnh viễn. Trong nghệ thuật cái
đẹp đã hiện thực hóa. Cái đẹp là lửa và ánh sáng rạng rỡ ngự trị trên
toàn bộ thực thể.

Vẻ ngoài ngây ngất, đấy là sắc quyến rũ; là quần áo, mĩ phẩm, vai

trò, nụ cười, cử chỉ và phong cách đã học được. Và cái mà đàn bà đánh
mất: các công cụ quyến rũ. Và cái mà kẻ đi quyến rũ buộc phải trải qua
như một định mệnh: thừa nhận thứ đã lựa chọn là chiếc mặt nạ chứ
không phải một khuôn mặt.

4.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.