nhân cách hóa các hiện sinh này. Các hiện sinh này nhập thể vào con
người. Nhập thể của Cain, Abel, Seth không có nghĩa là các cái Tôi cá
nhân hóa của những đứa con của Adam và Eva tái sinh, mà có nghĩa là
hiện sinh tinh thần cổ và vĩnh cửu một lần nữa mang hình dạng trần thế
trong thực thể người.
Hermes, như một người thầy của truyền thống Ai Cập vô cùng cổ
xưa, xuất thân từ các thế hệ của Seth, và sau nạn hồng thủy là kẻ đã cứu
tri thức cổ trước tai họa vũ trụ, là người đầu tiên giảng dạy tri thức cổ
này. Từ đó đến nay Hermes trở thành hình ảnh tượng trưng của hiện
sinh huyền bí như Seth: là kẻ nhập định, kẻ tiếp tục truyền bá tri thức
Hermes cổ, Hermes đã nhập thể.
Trong Lời Đối Thoại, Hermes đã dẫn dắt học trò Toth lên núi
Thiêng nhập định, cốt lõi của lời dạy dỗ: sự tái sinh.
Lời Đối Thoại là cấp độ duy nhất của sự nhận định. Trước quá
trình quyết định này, là những bàn luận về sự cần thiết phải đắm chìm
vào suy tư, sự trong sạch của đạo đức, và sau cùng người học trò cần
đưa mắt nhìn vào thế giới bên trong của mình.
Đây là bước chuyển hóa (metanoia). Thực ra việc tự đánh giá nỗi
suy tư chìm đắm, kỉ luật đạo đức ngặt nghèo không có. Tất cả chỉ tạo ra
khả năng đưa con người bước qua, đi qua metathésis, chuyển đổi từ thế
giới vật chất sang thế giới tinh thần.
Sự giác ngộ phụ thuộc vào sự trong sạch của các tầng chăn bao
phủ thực thể người: cần nhìn thấu suốt bến mê và ảo ảnh. Cần sống
trong sạch về mặt đạo đức vì thế. Porphürios nói: Thần không xuất hiện
chừng nào linh hồn chưa trong sạch, hay chừng nào con người tự mình
chưa xua đuổi ma quỷ đi.
Sự tiếp nhận đạo đức trong sạch, trinh nguyên, lối sống khổ hạnh
khiến mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên vật chất không còn
căng thẳng, và để con người nhạy cảm hơn với những kinh nghiệm siêu
nhiên. Mục đích: cần sự nhạy cảm. Bởi vậy Thánh Phao-lô trong Lá
thư gửi những người Do Thái đã viết: hãy gắn chặt với niềm tin.