MINH TRIẾT THIÊNG LIÊNG - TẬP 3 - Trang 122

là, từ cái mà khoa học nói đến, cho dù có phù hợp với toàn bộ hiện thực
đi chăng nữa vẫn không dẫn đến một cái gì tiếp. Khoa học không phải
là nhận thức, thuần túy chỉ là thông tin, và hiệu lực hiện sinh bắt buộc
của nó không có.

8.

Khoa học lại tách đôi thành khoa học tự nhiên và khoa học tinh thần.
Khoa học tự nhiên bắt nguồn từ phép thuật, là nhận thức đặc thù và
không phải là tri thức, bởi vậy nó là chủ nghĩa cơ giới và sinh vật học,
và không dựa trên nền tảng nhân loại. Hậu quả của nó là làm nghèo nàn
bớt đi một phạm trù sự sống. Vì nó chỉ có hiện thực mà không có sự
thật, nó không có sự nhạy cảm hướng đến các giá trị, có nghĩa là nó
lãnh đạm và trung lập. Lãnh đạm, không bị bắt buộc thể hiện quan
điểm, đây là điều tốt nhất của nó. Nhưng khoa học tự nhiên sau cùng
vẫn bắt buộc phải đi phục vụ, và phục vụ cho bản năng quyền lực ở
châu Âu, xác định sự dối trá, sự cưỡng bức và sự bóc lột.

Khoa học tinh thần thực ra từng là một sự nhập định, nhưng nó đã

quên lãng cội nguồn này của mình. Nó cố gắng một mặt biến thành
khoa học tự nhiên, hay nói cách khác là phục vụ cho quyền lực (cho thế
giới quan) và tìm kiếm lí tưởng trong cảm hứng mang tính chính xác
của mình. Mặt khác nó đánh mất các mức độ của nó và biến thành sự
tùy tiện mang tính chất cá nhân con người thuần túy.

9.

Cả tôn giáo, cả triết học, cả khoa học đều không làm con người đạt tới
tri thức tuyệt đối và xác định nổi đời sống của nó. Cả ba đều chỉ là sự
mong muốn làm giảm gánh nặng đời sống, hay nói cách khác đều trốn
tránh trước sự thật. Đây là một sự sống bị thu hẹp thành đời sống, với
niềm tin đời sống tự nó có thể hiểu nổi. Là trạng thái từ bỏ sự thật.
Trong tôn giáo và trong triết học nỗi nhớ quá khứ vẫn còn lưu, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.