MINH TRIẾT TRONG ĂN UỐNG PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 203

Tại các chùa, thiền viện, tu viện... nhiệm vụ nấu nướng, trông coi
việc bếp núc thường được giao cho những vị cao tăng đảm nhận
cũng vì lẽ đó.

Nếu làm thức ăn cho người khác thì bạn hãy giữ cho tâm trí mình
vui vẻ, trong sáng và tràn ngập tình yêu thương, cần nhận thức rõ
mình đang làm công việc trọng đại là chăm sóc sự sống của người
thân, của mọi người!

11. PHẢI LUÔN NUÔI DƯỠNG LÒNG BIẾT ƠN

Cây lúa (cũng như các thực phẩm khác) đã suốt đời tận tụy, âm
thầm làm việc ngày đêm để chuyển hóa những yếu tố vô cơ rất tầm
thường như nước, mùn, khoáng, ánh sáng, không khí... thành thực
phẩm có giá trị rồi tích lũy và hy sinh cho chúng ta ăn để chuyển
hóa thành máu thịt, thành con người biết hoạt động, suy tư, yêu,
ghét, vui, buồn!... Vì vậy chúng ta phải biết ơn thực phẩm mình ăn!

Có biết ơn thức ăn chúng ta mới thận trọng trong khi ăn, không lãng
phí dù chỉ một hạt cơm, càng không vì cảm giác nông nổi nhất thời
mà biến thức ăn bổ dưỡng, sự kết tinh của tinh hoa trời đất thành
thuốc độc hủy hoại chính mình!

Phải nhận thức sâu sắc rằng: Thức ăn mà ta ăn là một phần của vũ
trụ (ánh sáng, không khí, nước, đất đai, nhiệt độ...). Thiên nhiên
nuôi dưỡng chúng ta như bầu tử cung của mẹ dung dưỡng thai nhi
trong bụng!

Vì vậy chúng ta phải biết ơn, trân trọng thiên nhiên, từ đó phải có ý
thức giữ gìn, bảo vệ thiên nhiên, môi trường...

Cũng cần đặc biệt biết ơn tất cả những người đã cho ta sự sống và
nuôi dưỡng ta nên người!

Hơn thế nữa, cần phải biết ơn mọi nỗi gian nan, khốn khó, hoạn
nạn, rủi ro, nhất là bệnh tật của chính mình.

Vì nhờ chúng mà ta thấy được những lỗi lầm, sai sót của mình... để
tu chỉnh thân tâm và thăng tiến lên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.