(***)
Tổng lượng i-ốt trong tuyến giáp khoảng 8 mg, nhiều gấp
60.000 lần so với nồng độ i-ốt ở bất kỳ nơi nào trong cơ thể. Tây y
đã cắt tuyến giáp của người bệnh bướu cổ đê phân tích và thấy
hàm lượng i-ốt ở đây giảm sút. Thế là vội vàng kết luận bệnh này là
do thiếu i-ốt.
Nguyên nhân sâu xa là như vậy, nhưng Y học hiện đại lại chỉ dựa
vào lượng i-ốt trong tuyến giáp của người bệnh giảm đi mà kết luận
rằng bệnh là do thiếu I-ốt! Đó là kết luận xuất phát từ nhận thức, tư
duy mang nặng tính chất của khoa học hiện tượng! Chỉ dựa vào một
phần của sự thật, nên sai lầm, thậm chí sai lầm nghiêm trọng là điều
tất nhiên, chẳng thể khác được!
• Thứ ba, cứ cho rằng i-ốt có thể phòng và chữa được bệnh bướu
cổ, như quan niệm của y học hiện đại, thì điều gì sẽ xảy ra?
Rõ ràng là, nếu thiếu i-ốt thì mọi người đều bị ảnh hưởng như nhau.
Nhưng tại sao tỷ lệ người bị bệnh này ở Việt Nam, theo ước lượng
của tôi, khoảng 1/1.000 người? Thế mà lại chủ trương “Toàn dân
dùng muối i-ốt”! Tức là, 999 người không bị bệnh cũng phải ăn theo
chế độ của người bệnh! Như vậy, tính khách quan, trung thực, chính
xác... ở chỗ nào?
• Thứ tư, vì chủ trương “Toàn dân dùng muối i-ốt”, nên muối tự
nhiên bị “bạc đãi” quá đáng: Rất bẩn và nhiều cát, sạn! Khiến nhiều
người vì sợ bẩn, sợ sạn mà phải ăn muối i-ốt
(*)
!
(*)
Quê tôi ở Hải Hậu, Nam Định, nên tôi biếỉ rất rõ muối tự nhiên
không bao giờ bẩn đến độ như thế! Rõ ràng đó là việc làm rất ác ý:
Trộn cát, đất vào muối ăn! Tội tày trời! Ngày nay, rất nhiều người đã
nhận thấy vấn đề, chuyển sang dùng muối hạt nên muối tự nhiên
không đến nỗi bị làm bẩn đến như thế nữa.
Xưa nay tôi không bao giờ dùng muối tinh và muối i-ốt, mà luôn luôn
dùng muối hạt tự nhiên, nếu bị bẩn thì pha bão hòa trong nước, để
lắng cặn, rồi lọc qua vải để thu nước muối đậm đặc mà tôi gọi là
“muối nước”! Bằng cách này sẽ không bị mất đi tính toàn vẹn của
muối tự nhiên mà vẫn tránh được bẩn và sạn!