đừng đưa thêm vào! Đưa nước vào tôi phải tống ra ngay đây này”!
Mà tiếng nói của cơ thể thì luôn luôn trung thực và chính xác!
Thế nhưng con người hiện đại tuy rất thính nhạy với tiếng nói của
người bên cạnh, của đồng nghiệp, với đài ngoại quốc... nhưng lại
hoàn toàn “điếc” trước tiếng gào thét của chính cơ thể mình
(*)
!
(*)
Muốn nghe được tiếng nói của cơ thể mình, đòi hỏi cuộc sống
phải trong sạch, đầu óc rỗng lặng, có nghĩa là phải đạt trình độ Tâm
thức cao!
• Thứ ba, lập luận có vẻ thuyết phục của Y học hiện đại là: Uống
nhiều nước để tạo sự chênh lệch nồng độ nên dễ đào thải chất độc!
Theo tôi lập luận này hoàn toàn sai, vì: Uống nhiều nước thì đi tiểu
nhiều, nước tiểu trong, tức là nồng độ chất thải “loãng”; Uống ít, thì
đi tiểu ít, nước tiểu đặc, tức là nồng độ chất thải “đặc”. Như vậy,
không phải uống nhiều nước thì sự đào thải chất độc sẽ tăng tương
ứng!
Bởi vì, khác hẳn với vật chất vô sinh, cơ thể sống có khả năng vận
chuyển chất, (hấp thu và đào thải) ngược chiều gradient nồng độ.
Cụ thể là:
+ Tôm, cua, sò, ốc, hến... không thể “gặm” được cục đá vôi, mà
chúng chỉ có thể lấy canxi từ nước để xây dựng, bồi đắp cho vỏ của
mình lớn lên! Mà hàm lượng canxi trong nước thấp hơn rất nhiều
(hàng triệu lần) so với vỏ của chúng!
+ Mồ hôi mặn, mùi nồng hơn máu do nồng độ muối, clo và các chất
độc... cao hơn trong máu rất nhiều; hàm lượng urê và các độc tố
khác trong nước tiểu cao hơn nhiều trong máu... thế nhưng các chất
đó vẫn được đào thải từ máu ra mồ hôi và nước tiểu.
+ Mặt khác, quá trình trao đổi chất của cơ thể (hấp thu và đào thải)
không hoàn toàn tuân theo các quy luật của vật chất vô sinh, nên
chẳng phải uống nhiều nước thì sự đào thải sẽ tăng tương ứng!