MINH TRIẾT TRONG ĂN UỐNG PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 90

và có thể diễn ra quá trình đảo ngược, như vậy sẽ không có lợi cho
sự tiêu hóa.

• Tính giới hạn: Dù ăn vào bao nhiêu thì enzyme tiêu hóa cũng chỉ
tác dụng trong chừng mực nhất định. Quá giới hạn đó, nó sẽ không
hoạt động được nữa, thức ăn sẽ ứ đọng, rồi lên men hoặc thối rữa,
gây tình trạng đầu độc cơ thể. Điều này giải thích vì sao ăn quá dư
thừa sẽ tác hại nghiêm trọng hơn là ăn không đủ.

Mặt khác, điều vô cùng quan trọng cần phải nhấn mạnh và hiểu sâu
sắc là, khi lâm bệnh nặng, kể cả những chấn thương cơ học, cơ thể
sẽ tập trung năng lực vào sự đào thải chất độc và phục hồi chức
năng chứ không phải hấp thu chất dinh dưỡng

(*)

. Vì thế ép người

bệnh ăn, cơ thể họ sẽ không tiêu hóa được mà hầu hết thức ăn bị
lên men thối đầu độc cơ thể!

(*)

Xem thêm phần “Nhịn ăn chữa bệnh” chương 5 sách này.

Sự lên men hoặc thối rữa thường diễn ra theo các chiều hướng sau:

• Các chất đường, bột sẽ tạo thành rượu, bioxyt carbon và các axít
(acetic, lactic, butiric...) và khí CO2.

• Các chất đạm sẽ tạo thành indol, scatol, phenol... có mùi thối và bị
các vi khuẩn sử dụng, rồi gây bệnh đi tả, sình ruột, táo bón, đau
gan...

Những điều trình bày trên cho thấy khi đau ốm hoặc bộ máy tiêu
hóa hoạt động không tốt thì các lý thuyết gia dinh dưỡng đừng tính
giá trị thức ăn này bổ nhiều, thức ăn kia nhiều vitamin... làm gì cho
phí công mà còn làm hại cho người bệnh!

Từ đó chúng ta sẽ hiểu rằng, việc bơm thức ăn vào dạ dày để “bồi
dưỡng”, “tăng cường sức lực” cho người bệnh là xuất phát từ suy
nghĩ rất chủ quan, nông cạn, thô thiển... do không đếm xỉa đến tình
trạng của người bệnh cũng như sinh lý của cơ thể, nên đã tiếp tay
cho quá trình tạo ra các chất đầu độc cơ thể, làm trầm trọng thêm
căn bệnh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.