MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 139

An Hạ Dao cầm chén rượu với vẻ máy móc, cạn chén với Thất Hề, Cô

Xuyên và cả Diệp Trí Viễn nữa, sau đó uống cạn một hơi.

“Ôi, thế mà không biết, An Hạ Dao, tửu lượng của cô được đấy chứ?

Nào, cạn một chén nữa vì sự trùng phùng giữa chúng ta.” Diệp Trí Viễn rót
thêm rượu vào chén cho An Hạ Dao với vẻ lấy lòng, sau đó rót thêm vào
chén của mình, nâng chén lên, khóe môi nở nụ cười vui vẻ.

An Hạ Dao nhìn Cố Xuyên và Thất Hề, hai người đó đúng là rất đẹp

đôi, không thể để vì chuyện giữa mình và Diệp Trí Viễn mà làm cho họ khó
xử, nên bất giác cũng mỉm cười giả tạo, nâng chén rượu lên, chạm chén với
Diệp Trí Viễn, tiếp đó ngửa cổ, nhanh chóng uống cạn.

Diệp Trí Viễn chau mày lại, uống hết chén rượu đầy.

“Thôi nhé, hai người đừng chỉ có uống rượu không, ai thích hát thì cứ

hát, ai thích chơi cứ việc chơi.” Thất Hề lặng lẽ giành lấy chén rượu trong
tay An Hạ Dao, cười tủm tỉm, nói. Còn Cố Xuyên thì vội đưa Mic cho Diệp
Trí Viễn, và ngồi bên cạnh Thất Hề.

Diệp Trí Viễn chọn bài, hắng giọng rồi bắt đầu hát, đó là bài “Lần đầu

tiên” của Quang Lương: “Khi em nhìn tôi/ tôi không nói nhưng em đã nhìn
thấu suốt/ là anh không biết được/ có đáp ứng phù hợp/ với tiêu chuẩn của
em/ hay anh đã nghĩ nhiều/ hay là em cố tránh/ nếu em thực lòng lựa chọn/
anh sẽ can đảm đón nhận/ để cho ánh mắt kia/ bất giác sẽ bùng lên ánh
sáng/ ôi, lần đầu tiên/ khi nói yêu em, trái tim sao run rẩy/ hơi thở cũng khó
kìm…”

An Hạ Dao chơi súc sắc với Thất Hề trong trạng thái lơ đễnh, Cố

Xuyên cùng hát với Trí Viễn bài “Mượn ông trời thêm năm trăm năm”,
giọng của hai người hòa vào nhau vừa trầm âm, dịu dàng và đầy sức hút.

Khi tàn cuộc, Diệp Trí Viễn nói: “Cố Xuyên, cậu đưa Thất Hề về đi,

mình sẽ đưa An Hạ Dao về.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.