MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 215

Cô nhìn kỹ trên giường, do dự một chút rồi khẽ khàng kéo chiếc chăn

ra từng chút một.

“Tỉnh dậy rồi à?” Diệp Trí Viễn mở mắt, nhìn An Hạ Dao bằng ánh

mắt chăm chú và sâu thẳm.

An Hạ Dao vội ôm chặt lấy ngực theo phản xạ: “Nhìn gì mà nhìn?”

“Chẳng có gì đáng nhìn cả?” Diệp Trí Viễn đáp với giọng thản nhiên.

“Thế sao anh còn nhìn!” An Hạ Dao giận dữ, vớ lấy quần áo che lên

trước ngực.

“Từ đầu đến chân em có chỗ nào anh chưa nhìn thấy, có chỗ nào mà

anh chưa hôn?” Diệp Trí Viễn nhếch môi cười, “Bây giờ em mới che, liệu
có muộn quá không?”

An Hạ Dao xấu hổ và tức giận kéo chăn che lên mặt, gầm lên lên điên:

“A…

A…”, xấu hổ đến chết mất thôi!

“Thôi nào, em đừng có kêu nữa, kẻo người ta nghe thấy lại tưởng là

anh làm gì em.” Diệp Trí Viễn đưa tay kéo chăn ra, nhìn An Hạ Dao đang
vùi đầu vào chăn, mặt đỏ bừng, rồi từ từ đứng dậy ra khỏi giường bước vào
nhà vệ sinh với thân hình để trần đẹp đẽ.

An Hạ Dao tròn mắt há miệng nhìn thân hình ấy của Diệp Trí Viễn,

dưới ánh mặt trời buổi sớm, làn da trắng ngần trông càng mượt mà, thân
hình anh tuy thon gầy nhưng có cơ bắp, toát lên sự kết hợp hoàn hảo giữa
vẻ đẹp và sức mạnh. An Hạ Dao chỉ luôn biết rằng Diệp Trí Viễn có khuôn
mặt đẹp trông như tượng tạc, khiến cô thường mê mẩn, tim đập loạn xạ mỗi
khi nhìn thấy, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy thân hình anh, thì ra nó cũng
đẹp khiến người ta ngất ngây như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.