MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 334

An Hạ Dao vội bịt chặt lấy tai, lắc đầu, lớn tiếng kêu lên: “Tôi không

nghe, tôi không nghe, tôi không nghe!”

Diệp Trí Viễn ôm mạnh An Hạ Dao vào lòng, giữ chặt lấy cô: “Đừng

rời xa anh!”

An Hạ Dao thì giận dữ ra sức đấm đá một hồi trong lòng anh, thấy

Diệp Trí Viễn vẫn không động đậy gì, bèn cắn mạnh một cái vào vai anh.

Diệp Trí Viễn đau tới mức nhăn mặt, nhưng vẫn không buông An Hạ

Dao ra, mà vẫn nhíu mày nhìn khuôn xanh xao của An Hạ Dao, trong lòng
không khỏi thấy xót xa và ân hận.

An Hạ Dao lấy hết sức cắn mạnh một cái, chỉ một lát sau, dù đã qua

lần vải áo, cô vẫn cảm nhận được vị tanh tanh của máu trong miệng, hàm
răng của cô cũng ê cả đi, đến lúc đó cô mới rời khỏi anh, thở dài, cụp mắt
xuống, khẽ nói: “Diệp Trí Viễn, bây giờ tôi không muốn nhìn thấy anh,
cũng không muốn nghe anh giải thích bất cứ điều gì. Anh đi đi.”

Diệp Trí Viễn nắm tay An Hạ Dao đặt lên ngực mình, nhìn cô chăm

chăm bằng đôi mắt rừng rực: “Chuyện ngày hôm qua, cho dù anh có giải
thích thế nào thì cũng không thể bù đắp lại được tổn thương mà em phải
chịu, nhưng anh thực sự muốn giải thích, bởi vì anh yêu em.”

“Anh yêu tôi?” An Hạ Dao ngẩng đôi mắt đẫm lệ lên nhìn Diệp Trí

Viễn: “Năm tôi 17 tuổi, anh nói yêu tôi, tôi đã tin”, nghẹn ngào một lúc, cô
nói tiếp với vẻ ấm ức: “Nhưng, quay người đi một cái, tôi lập tức nhìn thấy
anh hôn Lộ Ngữ Nhụy.” Cô cố nở nụ cười châm biếm: “Tất cả mọi người
trên thế giới này đều cho rằng tôi chạy theo người khác và bỏ anh, thậm chí
chính anh cũng cho là như thế. Nhưng, chính anh, Diệp Trí Viễn, anh đã có
quan hệ với Lộ Ngữ Nhụy từ trước, giận hờn nên mới chia tay nhau. Còn
tôi, dựa vào đâu tôi phải trở thành tấm bia đỡ đạn, vật thế thân cho tình cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.