MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 66

“À, đúng rồi, lát nữa chạy 10 vòng thì phải nhanh nhanh lên đấy, tôi

còn phải đến Câu lạc bộ văn học.” An Hạ Dao cúi đầu cầm bút, vừa chữa
bài thì giúp cho Diệp Trí Viễn, vừa không quên nhắc.

Đây là trường nội trú, vì vậy trừ cuối tuần, ngày thường học sinh đều

phải ăn ngủ tại trường.

Đường đường là thiếu gia nhà họ Diệp, thế mà lần đầu tiên Diệp Trí

Viễn bị một con bé xấu xí ép dành ột biệt hiệu Ngốc điểm 0 với vẻ mặt
khoái trí vui trên nôi khổ của người khác, khinh khỉnh nhìn đồng hồ, giám
sát cậu chạy hết 10 vòng quanh sân vận động, rồi còn văng ra một câu:
“Người ta nói: đầu óc ngu si, tứ chi phát triển, nhưng tôi thấy không chỉ là
đầu óc, mà tứ chi của bạn cũng chẳng phát triển gì cả. 10 vòng mà hết
những 30 phút, đúng là quá lãng phí thời gian!” Nói xong, vơ lấy cặp sách,
tung tăng ra về, bỏ mặc Diệp Trí Viễn mệt rã rời, đầm đìa mồ hôi nằm lăn
trên bãi cỏ.

Nếu Diệp Trí Viễn không vì chạy tới mức mệt không thở ra hơi, miệng

khô khát thì cậu đã nói với An Hạ Dao rằng, này con bé xấu xí, đứng một
chỗ mà nói thì làm sao biết mệt, 8.000 mét mà chỉ chạy mất 30 phút là trình
độ của vận động viên nghiệp dư hạng một rồi đấy, biết không?

Nằm thở dốc trên bãi cỏ, mắt nhắm nghiền một lúc, thấy đỡ mệt hơn,

Diệp Trí Viễn ngước lên nhìn bầu trời lúc hoàng hôn, nỗi ưu uất rất khó gọi
thành tên trong lòng dường như đã bốc hơi cùng với mồ hôi, không còn
cảm thấy nặng nề như trước nữa.

“Chỉ là chạy 8.000 mét thôi mà, có đến nỗi giả chết lâu như vậy

không?” Giọng nói trong trẻo của An Hạ Dao vang bên tai Diệp Trí Viễn.

Diệp Trí Viễn uể oải mở đôi mắt đen rất đẹp ra, nhìn An Hạ Dao một

cái, thì thấy một chai nước khoáng màu trắng được ném về phía mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.