MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 67

“Ôi!” Diệp Trí Viễn không đề phòng, hoặc nói cách khác, cậu cố ý

không tránh để bị ném trúng, sau đó ôm chỗ ngực bị chai nước khoáng va
vào, kêu to: “Ôi đau quá!” rồi cứ luôn miệng suýt xoa, làm ra vẻ rất đau.

“Này, bạn không sao đấy chứ?” An Hạ Dao không nhận ra Diệp Trí

Viễn giả vờ, cô hỏi từ chỗ cách đó 2 -3 mét.

Diệp Trí Viễn chỉ ôm ngực, không ngớt kêu: “Bịt răng, tim tôi không

tốt, thế mà bạn còn ném vào đó, có phải bạn cố tình để tôi chết không?”
Nói rồi cố làm ra vẻ rất đau.

An Hạ Dao nghe Diệp Trí Viễn nói với vẻ nghiêm chỉnh như vậy, vội

bước nhanh tới, ngồi xuống, đỡ cậu đậy, lo lắng hỏi: “Vậy, bạn không sao
chứ? Có cần gọi xe cứu thương không?” Vì lo lắng, An Hạ Dao quên mất
rằng, Diệp Trí Viễn có thể chạy hết 8.000 mét mà mặt không biến sắc, thì
làm sao có chuyện tim không tốt? Hơn nữa, cho dù tim không tốt thì cũng
không thể có chuyện xảy ra vấn đề khi bị chai nước ném vào.

“Ôi, đau!” Đôi mày của Diệp Trí Viễn nhíu chặt lại, tay túm lấy bàn

tay bé nhỏ của An Hạ Dao, nó mềm mại, mượt mà, cảm giác ấy khiến Diệp
Trí Viễn bất giác ôm chặt lấy ngực, “Đau quá thật mà!”

An Hạ Dao xoa ngực cho Trí Viễn với vẻ áy náy và dịu dàng, cuống

quýt tới mức sắp phát khóc: “Diệp Trí Viễn, xin lỗi nhé, tôi không cố ý…
Tôi gọi 120 nhé!” Nói rồi buông tay, tìm điện thoại di động trong túi.

Diệp Trí Viễn thấy An Hạ Dao cuống lên thật, vội giữ lấy tay cô, cười

nhăn nhở: “Đánh lừa đấy, Bịt răng ạ.” Nói rồi cười ha hả, “Bị một người thi
được điểm 0 lừa đến nỗi suýt rơi nước mắt. Bịt răng, xem ra IQ của bạn còn
thấp hơn cả tôi!”

An Hạ Dao vốn lương thiện, luôn đối xử tốt với tất cả mọi người. Vì

bất mãn với chuyện phải ngồi cùng bàn với Diệp Trí Viễn, An Hạ Dao mới
nói ra mấy lời khe khắt, ai ngờ bị Diệp Trí Viễn làm cho tổn thương như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.