MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 65

Mặc dù An Hạ Dao không muốn, nhưng sau khi “thưởng” cho Diệp

Trí Viễn một cái nguýt, cô vẫn đón lấy bài thi của cậu, đôi mắt xinh đẹp
nhíu lại nhìn vào những chỗ khoanh đỏ trong bài thi, ngoài hai câu mà thầy
chủ nhiệm đọc, còn có rất nhiều câu khác cũng không kém gì. An Hạ Dao
không nén được vẻ khinh miệt, đọc câu thứ ba: “Quân tử hữu thành nhân
chi mỹ/ Tiểu nhân đoạt nhân thê chi ái.” (nghĩa là: Quân tử có vẻ đẹp của
người trưởng thành/ Tiể nhân đoạt tình yêu của vợ người khác). Đọc xong,
nhìn Diệp Trí Viễn bằng đôi mắt đen, rồi làm tổn thương cậu bằng câu:
“Ngốc điểm 0, đầu bạn không bình thường à?

Lại còn “đoạt nhân thê chi ái!” nữa”

Diệp Trí Viễn tròn mắt, con bé này, mình gọi nó là con bé xấu xí, là đồ

niềng răng thì nó khóc rầm rĩ, thế mà nó lại đoàng hoàng gọi mình là
“Ngốc điểm 0″, nhất là lại qua cái miệng có răng bịt đồng chói lóe nữa chứ,
đúng là quá ảnh hưởng tới thị giác.

“Sàng tiền minh nguyệt quang/ Địa thượng hài lưỡng song!” (nghĩa là:

ánh trăng sáng soi trước giường, trên nền nhà là hai đôi dép). Môi của An
Hạ Dao càng giật mạnh, “Ngốc điểm 0, bạn cố ý à?”

Diệp Trí Viễn hít một hơi thật sâu, nhìn An Hạ Dao với vẻ bất mãn:

“Vì sao bạn đặt biệt hiệu cho tôi được, mà tôi thì không được đặt biệt hiệu
cho bạn?”

“Nếu bạn thấy không vừa lòng, có ý kiến gì thì có thể khóc mà!” An

Hạ Dao nói câu này với vẻ rất nghiêm túc: “Con trai cũng được khóc, cứ
khóc đi, đó không phải là tội!”

“Này, Bịt răng, cậu giỏi đấy!” Diệp Trí Viễn nghiến răng, buộc phải

nhận biệt hiệu Ngốc điểm 0, tất nhiên cũng không chịu kém, đặt ngay cho
An Hạ Dao biệt hiệu “Bịt răng” cho có đi có lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.