MIO, CON TRAI TA - Trang 126

Trận chiến đã được chờ đợi từ hàng nghìn năm trước kéo dài trong

một giờ. Thanh Gươm Lửa của tôi bay vút qua không trung, cuối cùng đã
đánh bật gươm ra khỏi tay của Nam tước Kato. Hắn đứng sừng sững trước
mặt tôi, trong tay không còn vũ khí. Hắn biết trận đấu đã kết thúc.

Hắn xé toạc tấm áo choàng nhưng đen, phơi ra bộ ngực tràn. "Ngươi

phải đâm thủng tim ta!" hắn rít lên. "Ngươi phải chém thẳng vào trái tim
bằng đá của ta! Nó đã hận thù quá lâu và đau khổ quá nhiều rồi."

Tôi nhìn vào mắt hắn và nhận thấy một điều gì kỳ lạ. Nam tước Kato

đang khao khát được giải thoát khỏi trái tim bằng đá của mình. Có lẽ không
ai ghét Nam tước Kato bằng chính hắn căm ghét hắn.

Tôi không chờ đợi nữa. Tôi vung thanh gươm rực lửa lên, rồi thọc sâu

vào trái tim bằng đá khủng khiếp của Nam tước Kato.

Trong chớp mắt Nam tước Kato biến mất. Hoàn toàn mất dạng. Nhưng

trên sàn nhà còn lại một tảng đá. Chỉ có một tảng đá và một bộ vuốt sắt.

Trên bệ cửa sồ trong phòng của Nam tước Kato có một con chim xám

nhỏ đang vùng vẫy đập cánh vào tấm kính. Nó muốn bay ra. Trước đó tôi
không hề nhìn thấy con chim, không biết nó ở đâu ra. Tôi bước tôi mở cửa
sổ giải thoát cho nó. Nó vừa bay vút lên không trung, vừa cất tiếng hót vui
mừng. Nó đã bị giam cầm quá lâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.