MIO, CON TRAI TA - Trang 22

Nhưng mẹ Pompoo thì nói, "Xin chào, xin chào cậu Mio! Cậu có

muốn dùng bữa tối cùng với Pompoo không?"

"Vâng, xin cảm ơn bác," tôi nói, "nếu không phiến gì ạ."

Bà đáp lại là đối với bà như thế không có gì phiền toái cả. Pompoo và

tôi bèn ngồi xuống bên chiếc bàn kê ở đầu hồi, mẹ nó bê ra một đĩa to
tướng bánh kếp phết mứt dâu và sữa. Tôi với Pompoo ăn no căng đến suýt
vỡ bụng, rồi chúng tôi nhìn nhau cười phá lên. Tôi rất phần khởi vì có
Pompoo ở đây. Đột nhiên có con chim trắng bay vèo qua thó mất một mầu
bánh kếp trên đĩa của tôi, khiến chúng tôi càng cười ngặt nghẽo hơn.

Rồi tôi thấy Đức Vua cha tôi đi về phía chúng tôi cùng với ông Giữ

Vườn Hoa Hồng, cha của Pompoo. Tự dưng tôi đâm lo, nhỡ đâu Đức Vua
cha tôi không thích tôi ngồi đây ăn uống và cười đùa nhiều như thế. Dạo ấy
tôi vẫn chưa biết Đức Vua cha tôi tốt bụng đến thế nào, Người yêu tôi vô
cùng đến thế nào, cho dù tôi có làm gì đi nữa, và Người muốn tôi cứ cười
đùa thỏa thích bao nhiêu cũng được.

Trông thấy tôi, Đức Vua cha tôi dùng bưóc. ông nói, "Mio, con trai ta,

con ngồi đây cười đùa đấy ư?"

"Thưa vâng, con xin cha tha lỗi," tôi nói, bụng nghĩ có lẽ Đức Vua cha

tôi cũng không thích những tiếng cười vang giống như chú Olaf và cô
Hulda.

"Hãy cứ cười vui nữa đi!" Đức Vua cha tôi nói. Rồi Người quay sang

Ông Giữ Vườn Hoa Hồng và thốt lên những điều còn kỳ lạ hơn nữa, "Ta
thích tiếng chim hót. Ta thích điệu nhạc của cây bạch dương. Nhưng ta
thích nhất là được nghe tiếng con trai ta cười vang trong Vườn Hoa Hồng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.