MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 1005

rơm lên ngang trán, lâm râm khấn nguyện, đoạn đặt trước mặt, ngón tay
thoăn thoắt xe những cọng rơm, bện lại thành chiếc dép nhỏ dùng để lồng
vào móng ngựa cho ngựa chạy được êm hơn như người ta vẫn thường thấy
trong thời chiến.
Cả năm người lặng lẽ làm việc, môi mím lại, vẻ trang nghiêm và thành
kính.
Nhìn dáng điệu hăng say và quyết tâm của họ, Musashi bỗng xúc động.
Chẳng biết ngày thường, những kiếm sĩ này làm nghề gì để độ nhật, nhưng
cứ xem cung cách họ làm việc. Musashi thấy hãnh diện được là đồng hương
của họ.
Khi mỗi người đã làm xong một bộ bốn chiếc dép, họ xếp tất cả lên bàn, rồi
vị cao tuổi nhất đứng trước bàn trịnh trọng nói:
- Mười lăm năm trước, trận Sekigahara đã để lại trong lòng chúng ta những
kỷ niệm đau thương không phai nhạt. Tuy gặp nhiều gian lao và cay đắng,
chúng ta đã sống quá tuổi thọ chúng ta mong ước. Đó là nhờ ơn Trời Phật,
ơn tộc Hosokawa đã cưu mang và ơn dòng họ Shinmen đã dạy dỗ. Những
công ơn ấy chúng ta không bao giờ quên. Hôm nay chúng ta họp nhau tại
đây để nhắc nhở những công ơn ấy và mong cho mọi người chúng ta được
an lạc.
Lời lão vừa dứt, tất cả đều đồng thanh hô lớn:
- Ơn Trời Phật, ơn tộc Hosokawa, ơn họ Shinmen, ba công ơn ấy xin đời
đời khắc cốt.
Đoạn khấu đầu làm lễ:
một lễ tạ Ơn Trời Phật, một lễ hướng về phía lâu đài dinh Hosokawa và một
lễ về quê hương Mimasaka xa tắp. Lễ xong, lão Utsumi bưng chiếc bàn đến
những cây quanh vùng, theo sau là bốn bạn đồng cảnh, treo những chiếc
dép móng ngựa đã làm lên cành cây, vỗ tay mà khấn vong hồn các tử sĩ về
tiếp nhận.
Bữa ăn sau đó được bày ra, cũng chẳng lấy gì làm thịnh soạn:
món cá khô, món măng nấu đậu và món khoai sọ hầm. Nhưng có rượu sa-
kê. Mọi người ăn uống vui vẻ.
Riêng Musashi thấy ngon miệng và thoải mái vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.