MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 1012

hơn, phong cách cao ngạo, rõ ra là một kiếm sĩ danh vọng.
Hắn bước lên thềm, Tatsunosuke ngồi phía sau. Lái đò đẩy mạnh thuyền
khỏi bến rồi rướn người đưa những mái chèo nhanh và gọn. Con thuyền
phăng phăng lướt sóng ra khơi giữa những tiếng hoan hô vang dậy của đám
đông đi tiễn trên bãi.
Tân khách lục đục ra về. Cạnh gốc thông, nàng Amayumi nhìn theo, mắt
mờ lệ.
Bên cuộc đời công, ai cũng có một đời tư. Sau những cuộc tiễn đưa linh
đình và những lời chúc tụng hoa mỹ ấy, có ai biết người thiếu nữ kia đã
khóc hết nước mắt.
Trên thuyền, Kojiro vuốt ve con chim ưng hắn ưa thích. Trời xanh biển
rộng, nước trong veo, nhưng hôm nay sóng hơi lớn. Mỗi khi con thuyền
chòng chành, bọt nước văng trắng xóa lên mạn thuyền, con chim lại hung
hăng xù lông, nghiêng đầu, vỗ cánh.
Kojiro gõ chiếc mũ trùm mắt, tháo dây buộc chân chim ra, tung nó lên cao
và nói:
- Trả ngươi về trời !
Như mọi lần, con chim xoải rộng cánh, rồi như tên bắn, rượt theo chụp một
con mồi bay ngang. Chỉ nghe tiếng quác, lông con mồi đã rơi xuống lả tả.
Nhưng không thấy chủ gọi lại, nó vút lên cao mất hút trong những tầng mây
bạc.
Sau khi đã phóng thích con chim, Kojiro mang bùa và các vật dụng linh
tinh khác do thân hữu tặng để cầu may, kể cả chiếc áo lót dì hắn cho, thả
từng cái một xuống biển rồi ngả lưng vào mạn thuyền nhìn trời mơ mộng.
Những thứ ấy bây giờ đối với hắn là gánh nặng và những lời chúc tụng của
họ, dù thành thực đến đâu, cũng chỉ bó buộc, phiền toái chứ chẳng giúp ích
gì được.
Trước giờ giao đấu, Kojiro tin vào hắn và chỉ mình hắn thôi, mọi thứ khác
đều hão huyền cả.
Gió biển mặn mơn trên má. Kojiro chăm chú nhìn rặng bạch tùng trên đảo
Funashima hiện rõ dần trước mặt.
Ở Shimonoseki, Nuinosuke gọi gia nhân vào hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.