MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 1016

thông sang bên kia nên chẳng ai lai vãng.
Đã được dặn trước, Musashi cứ thẳng phía ấy mà tiến tới, lòng bình thản
như không. Buổi vẽ tranh lúc nãy đã gột sạch hết mọi ưu tư hay háo hức
trong lòng hắn.
Và bây giờ đến Funashima dự cuộc đấu quyết định trong đời, có trở lại hay
không hắn cũng chẳng quan tâm nữa. Sống, chết không còn là điều để phải
suy nghĩ, Musashi thản nhiên như sắp bắt đầu một cuộc du ngoạn.
Hồi tưởng lại tám năm về trước, lúc còn hai mươi bốn, hai mươi lăm, ở
chân đồi Sinh Minh khi tiến đến bên gốc cổ tùng, tinh thần hắn căng thẳng,
lòng lo lắng khi nghĩ đến phải đương đầu với cái chết gần kề. Thanh kiếm
đơn độc tuốt trần trong tay, hắn mang nặng tâm trạng sợ hãi, đôi khi tuyệt
vọng của con thú bị dồn đến bước đường cùng. Bây giờ thì không, hắn
chẳng cảm thấy gì hết !
Chẳng phải vì Kojiro không ghê gớm bằng đồ chúng Yoshioka, trái lại thế,
nhưng có lẽ bây giờ hắn đã tự tin hơn. Hay có lẽ tâm tư hắn đã được giải
thoát khỏi nỗi lo âu về sự sống, chết ?
- Musashi huynh !
- Takezo !
Tiếng gọi cùng hai bóng người theo chân nhau chạy về phía hắn làm
Musashi sửng sốt:
- Kìa Gonnosuke ! Cụ Osugi ! Hai người làm gì ở đây vậy ?
Cả hai, áo quần lem luốc, đến quỳ dưới chân Musashi. Hắn tránh sang bên
rồi cũng vối vã quỳ xuống đỡ cụ Osugi dậy.
- Cụ Osugi ! Bà sao thế ? Con đây mà !
- Nghe tin ngươi sắp giao tranh với Kojiro, ta đến tiễn ngươi. Chỉ sợ không
kịp.
- Musashi huynh, đệ cũng thế, không ngờ may mắn còn gặp đại huynh.
- Trước khi ngươi đi, ta có lời xin lỗi.
Vừa nói, cụ Osugi vừa cúi đầu chấm nước mắt.
- Có chuyện gì vậy bà ? Sao bà phải xin lỗi ?
- Ta xin lỗi vì đã tàn ác với ngươi trong bao nhiêu năm nay. Ta hiểu lầm,
tình mẫu tử đã làm ta mờ mắt. Bây giờ biết ra thì đã muộn, ta thành tâm xin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.