MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 103

Rồi nghểnh cổ, đưa mắt tò mò nhìn qua vai Takuan vào trong, bà nói:
- Không thấy dâu lão đâu. Thầy gọi nó giùm lão với !
- Bần tăng biết dâu bà là ai mà gọi.
- Chà ! Thầy gọi giúp chút mà ! Nó ở trong chùa ấy !
- Nhưng ai mới được chứ ?
- Otsu. Honiden sốt ruột. Otsu chứ ai nữa !
- Vậy sao bà không bảo Otsu lại bảo dâu bà ? Cô ấy đâu đã về làm dâu nhà
Honiden ?
- Chưa. Nhưng lão có ý định đưa nó về giới thiệu với họ hàng là dâu của
lão.
Takuan mỉm cười:
- Liệu được không ? Bần tăng chưa từng thấy ai lấy chồng vắng mặt như thế
bao giờ !
Cụ Osugi giọng bất mãn:
- Thầy nhiều chuyện ! Thì cứ gọi hộ lão ! Đâu phải việc của thầy !
- Chắc cô ấy còn ngủ trong phòng !
- Ờ nhỉ, lão quên mất. Bà nói nửa như với mình, nửa như với Takuan. Lão
có bảo nó ban đêm phải để ý trông thằng Takezo, chắc sáng ra nó mệt. Nhân
thể hỏi thầy, có phải ban ngày thầy trông chừng hắn không ?
Nhưng không đợi Takuan trả lời, bà bước vội ra gốc đại bách, nhìn chăm
chú lên cây một lúc, thừ người ra suy nghĩ, lát sau quày quả bỏ đi, tay vung
vẩy cây gậy dâu.
Takuan không nói, cũng trở về phòng, ngồi tư lự đến chiều.
Otsu ở cách phòng Takuan không xa. Nàng đóng cửa phòng từ sáng, trừ hai
bận mở cho một chú tiểu mang bát thuốc và liễn cháo đến. Đêm trước,
người ta đã phải khiêng Otsu về khi thấy nàng ngất đi ở ngoài hiên dưới
mưa gió. Dỗ dành lắm nàng mới uống hết chung trà nóng. Sư cụ quở Otsu
không biết bao nhiêu, nàng chỉ yên lặng không đáp. Giờ đây, ngồi dựa lưng
vào vách ván, đầu nặng và nhức như búa bổ, nàng thấy cơn sốt kéo đến,
trong người nóng hầm hập. Cố lắm nàng mới húp được vài thìa cháo loãng.
Hoàng hôn tắt đã lâu, bóng tối ập xuống bao phủ cả gian phòng hiu quạnh.
Trái với đêm trước, vầng trăng hôm nay hiện lên rực rỡ, ánh sáng long lanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.