MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 111

VẾT CHÂN DÃ THÚ
Mặt trời mới lên khỏi con sào, cháu ngoại cụ Osugi đã hốt hoảng chạy

tới, tay xách dép, tay quệt mũi, thở hổn hển:
- Bà ơi, bà ! Trên chùa có chuyện !
Cụ Osugi mãi quạt lò, tiếng quạt giấy phành phạch. Bà không lưu ý mà
cũng hầu như không nghe tiếng thằng bé.
- Bà ! Có chuyện trên chùa !
- Chuyện gì ?
- Takezo trốn rồi !
- Trốn rồi ? Thật hay bỡn ?
Trong cơn thảng thốt, bà vô tình để cây quạt bị lửa cháy táp một miếng. Bà
lấy chân dậm tắt, hỏi lại:
- Chắc không ? Mày bịa chuyện đấy chứ ?
- Thì ai cũng nói vậy. Trên chùa đương rối loạn cả kia kìa. Otsu và thầy
Takuan cũng biến mất luôn.
Mặt cụ Osugi tái mét, chân tay run lẩy bẩy như bị trúng gió. Thằng cháu
giương mắt ngạc nhiên nhìn bà và sợ hãi giật lùi ra cửa.
- Heita !
- Dạ.
- Chạy ba chân bốn cẳng tìm ba mày về đây. Rồi đến nhà cậu Gon mời cậu
lại ngay bà bảo. Nhanh lên, không được la cà dọc đường, chết ...chết đòn
đấy !
Giọng bà có vẻ luống cuống.
Nhưng thằng bé chưa bước ra khỏi cổng ngoài, cụ Osugi đã thấy một đoàn
người lũ lượt kéo đến, đi đầu là cậu Gon cùng con rể bà và một số lực điền
trong xóm.
Họ xôn xao bàn tán:
- Otsu chắc theo thằng Takezo rồi !
- Cả sư bác cũng không thấy đâu, lạ quá !
- Thì một đồng một cốt cả. Không biết bà già nghĩ sao đây ? Gia đình
Honiden phen này cứ gọi là mất hết danh giá.
Cậu Gon và rể cụ Osugi mỗi người mang một ngọn giáo cũ, binh khí của tổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.