MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 113

chúng tôi mất hết thể diện, đến phải bỏ làng đi mất.
Viên đội trưởng thông cảm nhưng nhất quyết không để mọi người vượt ranh
tỉnh.
Luật như vậy, muốn đi phải có giấy phép, mà xin được phép cũng lâu lắm.
Honiden bàn cùng mọi người rồi quay lại nói:
- Thế ta và cậu Gon, hai người đi được không ?
- Được ! Luật cho phép tới năm người.
Cụ Osugi gật đầu vừa ý. Bà nói với gia nhân:
- Vậy mọi người hãy trở về. Không phải lo gì cả. Ta biết chuyện này trước
khi đi nên đã khấn tiền nhân và mang sẵn gươm đây. Ta thề phải làm xong
hai việc, một là bắt Otsu, nó bôi tro trát trấu vào danh dự nhà ta ; hai là tìm
cho được thằng Matahachi về để có người nối dõi, dù phải buộc dây lôi cổ
nó về cũng không ngại. Ta sẽ tìm cho nó một con vợ đức hạnh gấp trăm lần
con Otsu để bảo toàn danh giá nhà ta. Ta thề như vậy !
Tiếng hoan hô vang dậy, nhưng con rể bà cúi mặt không nói. Cụ Osugi
chăm chú nhìn hắn, tiếp lời:
- Ta và cậu Gon nhiều tuổi rồi, đáng lẽ được quyền nghỉ ngơi, nhưng ý ta đã
quyết.
Dù đôi ba năm ta cũng phải đi khắp, tìm bằng được nó. Trong khi ta không
có nhà, anh là con rể hãy thay ta quán xuyến mọi việc. Còn các ngươi phải
chịu khó chăm chỉ làm ăn, không được biếng nhác. Ai trễ nải việc chăn tằm,
nhổ cỏ, ta sẽ không để yên đâu !
Các ngươi nghe rõ cả chứ ?
Cậu Gon đã gần năm mươi, cụ Osugi hơn cậu mười tuổi. Đám gia nhân
ngại không muốn để hai người xông pha chống cự với một địch thủ hiển
nhiên vừa khỏe, vừa trẻ hơn nhiều, lại có tiếng là hung bạo và khát máu như
Takezo.
- Hay bà với cậu mang thêm vài người chúng tôi nữa đi cùng. Họ cho phép
tới năm cơ mà !
Bà lão lắc đầu quầy quậy:
- Không cần ! Không cần ! Ta đâu đã yếu sức ! Ai cũng cho là Takezo khỏe
nhưng ta không sợ. Nó là đứa con nít, ta biết từ khi còn ẵm ngửa. Nó trẻ và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.