MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 130

sống khắt khe hắn tự nguyện tuân theo để rèn luyện kiếm pháp mà trong ba
năm khổ hạnh hắn đã phần nào lãnh hội được lý thuyết.
Còn Takuan có những dự tính riêng:
ông tiếp tục cuộc hành hương thăm các chùa chiền để trau dồi thêm về thiền
đạo.
Bây giờ đã đến lúc hai người phải chia tay. Ra khỏi thị trấn, Musashi quay
lại giã từ ân nhân. Takuan nắm tay hỏi:
- Con muốn gặp ai nữa không ?
- Ai ?
- Ogin.
- Chị con còn sống hả thầy ?
Hắn không ngờ người chị thương yêu đã nhiều lần săn sóc hắn như một
người mẹ vẫn còn trên dương thế, nhưng hắn không dám hỏi. Takuan cho
biết ba năm trước đây, Ogin bị giải đến lâu đài, nhưng vì không chứng cớ
nên đã được tha. Chị hắn không muốn trở về làng cũ, hiện ở cùng với người
bà con xa tại trấn Sayo, cuộc sống bình yên và sung túc.
- Con muốn gặp chị con không ? Nàng mong lắm. Ba năm trước ta đã nói
với nàng là con chết rồi, nhưng ta có hứa sẽ dẫn đến thế cho nàng một
người em mới, khác với Takezo xưa kia.
Musashi giơ hai tay chắp ngang trán, tỏ vẻ kính trọng như đứng trước Phật
đài, giọng run run cảm động:
- Không những thầy đã hết lòng thương con mà còn quan tâm đến chị con
như thế, lòng từ bi ấy con biết lấy gì báo đáp !
- Vậy để ta dẫn con đến thăm Ogin, đấy là cách con cảm ơn ta đó.
- Không, con nghĩ không cần thiết. Thầy cho con biết tin là đủ. Để chị con
coi con như chết, và con cũng tin như thế. Bây giờ không phải lúc quay lại
dĩ vãng mà cần hướng về tương lai. Con đường chập chững trên đường đi
tìm chính mình, không biết có đủ quyết tâm để cải thiện bản thân hay
không, chừng nào tiến bộ đôi chút, bấy giờ có lẽ nhìn về quá khứ cũng
không muộn, nhưng bây giờ thật chưa phải lúc.
- Ừ, con nghĩ thế cũng được.
- Con nói không được gãy gọn, mong thầy hiểu cho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.