MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 151

sạo ra tận sau nhà tìm.
Đến một căn buồng nhỏ bẩn thỉu, hắn rón rén nhìn qua cửa sổ. Buồng tối
om như hũ nút, mùi ẩm mốc của quần áo lâu ngày không giặt lẫn với mùi
rượu xông ra nồng nặc.
Tò mò, Toji lấy ta kéo nhẹ cánh cửa.
- Ai ?
Tiếng quát giận dữ từ trong buồng phát ra làm hắn giật nẩy mình nhảy lui.
Bóng một người đàn ông nằm ngửa trên mảnh chiếu rách trong cảnh tranh
tối tranh sáng có một cái gì rờn rợn bí ẩn. Hắn lợm giọng. Người đàn ông
quần áo bẩn thỉu, chân tay thô kệch, chiếc chuôi kiếm lộ bên hông. Trong
cách phục sức, không ai không bảo là một tay kiếm giang hồ thường thấy
lang bạt khắp nơi trong nước từ quê đến tỉnh.
Anh ta nằm trên chiếu, mắt dán lên trần nhà, chẳng thèm ngồi dậy hay tỏ ra
có ý định gì muốn tiếp hắn.
- Xin lỗi. Toji nói. Tôi không biết có khách trong phòng.
- Ta đâu phải khách.
Người nằm trong buồng sẵng giọng, mắt vấn nhìn lên trần.
Tiếng hắn khàn khàn, hơi rượu sặc sụa. Toji chẳng biết là ai, nhưng thấy rõ
hắn có ý đuổi mình.
- Vậy xin lỗi đã làm rộn.
Nói xong định quay gót. Người kia chống tay ngồi dậy:
- Khoan ! Đi thì đóng cửa lại !
Toji bực mình về sự thô lỗ ấy. Hắn giơ tay khép cửa và lẩm bẩm câu gì
không rõ.
Lúc sau Oko đến. Nàng mới băm tám nhưng rõ ra vẻ kẻ cả, lên giọng mắng
người nằm trong phòng:
- Matahachi ! Anh lại làm bậy gì rồi hả ?
Akemi theo sau mẹ nói vọng vào:
- Sao thúc thúc không đi với mẹ ?
- Đi đâu ?
- Xem tuồng Okumi.
Miệng Matahachi nhệch xuống, gã cười cay đắng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.