MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 152

- Thằng chồng nào lại muốn đi cùng với tình nhân của vợ mình bao giờ !
Oko như vừa bị cái tát. Nàng quắc mắt giận dữ:
- Anh nói cái gì ? Có phải anh muốn ám chỉ tôi với Toji không ?
- Ai ám chỉ cái gì ?
- Thì anh vừa nói đó !
Matahachi ngậm miệng quay mặt vào tường.
Mặt cho Oko tỏ vẻ khinh miệt, Matahachi vẫn giữ yên lặng.
- Anh làm tôi lên ruột ! Chỉ được cái ghen hão ghen huyền. Thôi đi ! Akemi
!
Mặc thằng khùng ấy ...
Matahachi với tay nắm áo Oko:
- Mày bảo ai khùng ? Nói với chồng như thế hả ?
Oko giật áo ra, gay gắt:
- Ai cấm được tôi nói ? Nếu là chồng, anh phải biết bổn phận làm chồng
chứ ! Ai nuôi anh cơm ăn, rượu uống ? Đồ ăn hại, vô tích sự !
- ...
- Từ khi đến đây, anh kiếm được đồng xu nào ? Chỉ bám vào gấu áo tôi để
rượu chè bê tha, anh còn than nỗi gì ?
- Ta đã nói sẽ đi làm. Làm phu khuân đá nàng không cho, bảo tiền công
không đủ sống ! Nàng nói không ăn được thứ này, không mặc được thứ kia,
không ở được nhà bé ... Không cái nọ, không cái kia ... trăm thứ không ...Ta
muốn kiếm một nghề lương thiện, nàng gạt đi, mở cái phòng trà khốn nạn
này ! Nàng phải thôi ngay !- Hắn hét lên.- Thôi ngay !
Khắp người hắn nóng ran, tay chân run lẩy bẩy.
- Thôi cái gì ?
- Thôi mở phòng trà này !
- Thế lấy gì mà ăn ?
- Ta đi vác đá cũng đủ nuôi cả ba.
- Nếu anh muốn đi vác đá hay cưa gỗ thì cứ đi, muốn làm phu, thợ hay gì
cũng được để đủ nuôi cái miệng anh. Anh là thằng nhà quê thì cứ ở nhà
quê, sao lại bỏ làng mà đi. Tôi chẳng giữ anh làm quái gì !
Matahachi cố giữ cho nước mắt khỏi trào ra. Hắn nuốt lệ cùng với những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.