MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 172

động. Hắn thương bà lão và ông già, nạn nhân của bao nhiêu ràng buộc, của
những quan niệm hẹp hòi và lễ nghi phiền phức. Hắn tiếc chẳng đủ thì giờ
cùng uy tín đánh tan những ngộ nhận giữa hắn và gia đình Honiden. Một
ngày kia, biết đâu một ngày kia, cơ may nào đó cho hắn được dịp biện bạch,
thù hận sẽ qua đi, chỉ còn lại tình người nồng ấm như thuở nào lúc còn thơ
ấu, hắn vẫn sang chơi nhà Matahachi, ăn cơm và làm giúp mẹ bạn những
công việc lặt vặt trong nhà.
Musashi lắc đầu tự nhủ:
“Không được ! Ta không thể làm thế được !”. Hắn hét lên một tiếng to như
sấm động, mọi người giật mình, vòng vây vô tình dãn ra đôi chút. Hắn đi
thẳng tới trước. Cụ Osugi lắp bắp:
- Takezo, mày đi đâu vậy ?
- Nó trốn đấy ! Nó trốn đấy !
Cụ Osugi hoảng hốt:
- Rút kiếm ra, Takezo ! Ta đợi đã bốn năm ...
Nhưng Musashi lắc đầu. Trong dáng đi và trên vẻ mặt hắn có một cái gì
kiêu hùng làm mọi người phải kính nể, e dè không dám ngăn cản. Đến gần
nơi ghềnh đá dốc, cỏ cao ngập đầu người, bỗng nhiên hắn nhảy xuống
nhanh như tên bắn, một loáng đã mất dạng trong những lùm cây, không còn
dấu tích gì nữa.

CHƯƠNG 13
TIỂU ĐỒ
Cơn mưa trái mùa tầm tã đổ xuống ngoại ô vùng Kyoto. Tiếng mưa rào

rào cùng với tiếng chày giã gạo trong xóm quyện vào nhau tạo nên một âm
thanh đều đều buồn tẻ làm tăng vẻ tiêu điều của những căn nhà ảm đạm,
mái ra. sũng nước và cửa gỗ mục nát không đủ ngăn cơn gió phũ phàng từ
đồng không thốc tới.
Đây là một xóm nhỏ nghèo dựng trên một khu đất bỏ hoang ở ven cổ thành,
cư dân chỉ độ vài chục người, tay làm hàm nhai, vất vả lẳm mới kiếm đủ
sống. Có những ngày hoàng hôn tắt đã lâu, sương chiều bắt đầu xuống làm
mờ những mái ra. mà bếp núc trong xóm vẫn lạnh tanh, chỉ lác đác vài căn
nhà có khói bốc lên chứng tỏ có cơm tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.