MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 188

- Sư phụ em có phải ở vùng Mimasaka không ?
- Phải. Chị biết à ? Em ở Harima còn sư phụ em người làng Miyamoto,
cũng gần đấy.
- Ông người cao lớn khỏe mạnh, tóc trên đầu không cạo hết như kiểu các
kiếm sĩ phải không ?
- Đúng rồi ! Vậy chị có biết ông ấy ?
- Chị nhớ có lần sư phụ em nói vì cái sẹo lớn ở đỉnh đầu nên không muốn
cạo hết tóc.
- Sư phụ nói với chị như vậy à ? Lúc nào thế ?
- Năm năm rồi còn gì, bấy giờ chị mới mười sáu.
- Chị biết sư phụ em lâu thế kia à ?
Akemi không đáp. Những kỷ niệm ngày xưa ấy nay lại hiện lên, rõ ràng và
thân thiết như mới xảy ra hôm qua làm nàng bồn chồn không yên. Nghe
thằng bé nói, không còn hồ nghi gì nữa, sư phụ nó chính là Takezo. Nàng
không lạ gì nếp sống phóng đãng của mẹ, lại chứng kiến tận mắt sự trụy lạc
của Matahachi nên khi chọn Takezo, nàng càng vững tin ở sự chọn lựa của
mình. Tư cách Takezo khác tư cách Matahachi bao nhiêu ! Rất may nàng
chưa lấy ai, mặc dầu ở trà thất đã có nhiều người lui tới xin cưới nàng làm
vợ. Đối với những khách làng chơi say sưa và khả ố ấy, nàng thường tỏ vẻ
khinh bỉ. Bên cạnh họ, Takezo thật là con người lý tưởng, thường hiện ra
trong những giấc mơ êm ái nhất của nàng và trong những lúc nàng hát
những bài diễm tình cố ý dâng cho người trong mộng.
Thấy Akemi không trả lời, Jotaro nói:
- Nhé ...Chị đừng quên đấy ! Nếu gặp ông Matahachi, chị nói hộ em.
Và bỏ cô thiếu nữ ngồi mơ mộng bên dòng sông, nó nhanh nhẹn chạy vào
trong xóm.
oo Chiếc xa bò chất đầy ngô, gạo và các thổ sản khác đang ì ạch leo dốc.
Trên nóc xe, một tấm biển chữ đen viết đậm nét:
“Công đức khách thập phương cúng chùa Đại Từ ở Nara” rung rinh theo
nhịp bánh xe quay cút kít.
Jotaro theo sau xe, vừa đi vừa huýt sáo, thỉnh thoảng nhặt viên sỏi ném vào
bụi rậm hoặc cuốn lá làm kèn thổi te ... te ... Bỗng nhiên mắt nó sáng lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.