MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 249

Otsu nhìn Jotaro, ngượng ngùng quay đi chỗ khác, nói:
- Phải. Em là cậu nhỏ ta gặp đứng khóc ở ven đường Yamoto chứ gì !
- Khóc đâu ? Em đâu có khóc !
- Ờ thôi, thì không khóc. Em đến đây từ bao giờ ?
- Từ hôm kia.
- Một mình hả ?
- Không, với sư phụ.
- A, ta nhớ ra rồi. Em nói đi học kiếm. Thế em làm gì ở đây mà quần áo
không mặc vậy ?
- Chị muốn em mặc cả quần áo nhảy xuống suối sao ?
- Trời ơi, mùa này nước còn lạnh lắm, ai lại đi bơi bao giờ !
- Em không bơi, em tắm. Sư phụ bảo hôi quá nên em đi tắm đấy chứ !
Otsu bật cười. Thằng bé vẫn chất phác và lém lỉnh như độ nào.
- Thế em ở đâu ?
- Ở quán Wataya.
- Ô, ta cũng vừa ở đấy ra.
- Tiếc quá ! Thế mà chị chẳng đến thăm sư phụ em. Hay bây giờ chị trở lại
đấy đi !
- Không được, ta phải về có việc.
- Vậy thôi, em cũng đi đây.
- Này em, khi nào rảnh vào cốc chơi nhé !
Nhưng nói xong Otsu lại hối. Nàng chưa biết rõ gốc gác Jotaro ra sao và sư
phụ nó là ai ...
- Nhưng nhớ phải mặc quần áo tề chỉnh đấy !
- Vậy em không đến đâu ! Em ghét tới những nơi kiểu cách lắm.
Jotaro bỏ đi rồi, Otsu cho ngựa thong dong bước một về thảo thất. Qua cổng
chính, nàng dẫn ngựa vào chuồng trao cho mã phu rồi đến ngay Yagyu thất
trình bày tự sự.
Muneyoshi cười đáp:
- Ta biết chuyện đó tất phải xảy ra. Tính họ như vậy, chẳng phải lỗi ở họ.
Còn bông mẫu đơn, chị vất đi rồi chăng ?
- Tiểu nữ thấy có người trong quán thích nên đã cho họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.